ẤN QUANG ĐẠI SƯ GIA NGÔN LỤC - Trang 216

* Người tu hành thật sự thì dính vào chuyện khác làm chi? Chỉ vì do

chưa thể buông cả toàn thân xuống, cắt đứt vạn duyên được thì chẳng

ngại gì đeo đẳng trong lòng để vớt vát lấy một nửa mà thôi.

* Niệm Phật tuy trọng chí thành, thanh khiết, nhưng nếu bệnh nhân

không đủ sức thì cứ giữ lòng chí thành thầm niệm, hoặc niệm ra tiếng,

công đức vẫn giống hệt như vậy. Bởi lẽ, Phật từ rộng lớn, như cha mẹ lúc

thấy con cái bệnh khổ, ắt chẳng nệ vào những nghi thức lúc bình thường

để trách móc gì, lại còn đến vỗ về, xoa nắn thân thể con, rửa sạch những

dơ bẩn. Nếu con bệnh đã lành mà vẫn đối xử với cha mẹ hệt như lúc còn

đang bệnh thì sẽ bị sét đánh vậy!

* Lập thân, xử thế, gìn lòng thì dù là ngu hay hiền đều phải cung

kính, chẳng sanh lòng ngạo mạn. Hành sự thì thân hiền, xa ngu, giữ ưu,

bỏ kém. Như thế sẽ tránh khỏi cái tệ lây phải tính xấu, cũng như giữ cho

mình khỏi bị lầm lạc. Chuyện thiên hạ có cái lý nhất định, nhưng không

có pháp nhất định. Nếu chẳng dựa vào sự tình để định đoạt, như chấp

chết vào toa thuốc để trị biến chứng thì người sống sẽ ít, kẻ chết lại

nhiều. Phải tình hợp với lý, pháp phù hợp sự thì mới nên!

* Thiên hạ vạn sự có cái lý nhất định, nhưng khi gặp chuyện phải vận

dụng cái lý nhất định để hành xử sao cho thích nghi, lý phù hợp cùng

quyền, pháp tương ứng với đạo thì mới nên!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.