ĂN THỊT CHI LỮ (CUỘC HÀNH TRÌNH ĂN THỊT) - Trang 20

ngược lại, chỉ cần Trương Diễn vẫn xem mình như tiểu hài tử, nàng có thể
quang minh chính đại tiếp cận Trương Diễn. Đến lúc đó lại thân thân một
chút, ôm ôm một chút dù sao cũng chỉ là tiểu hài tử, hồn nhiên trong sáng,
làm cái gì cũng có thể lý giải.

Trong khi Trương Diễn còn không biết ấu đồ của mình đã hóa sói, vì

Diệp Huyên không chịu buông hắn ra nên hắn liền nắm tay dẫn Diệp
Huyên đi. Trong lòng bàn tay to lớn của mình bây giờ đang nắm chặt lấy
bàn tay vừa nhỏ vừa mềm, bên tai là giọng nói líu ríu của Diệp Huyên, cho
dù tính tình hắn lạnh lùng, cũng không nhịn được khẽ nhếch khóe miệng
cười cười.

Tối hôm đó, Diệp Huyên lại dọn đồ đạc về lại Phụng Chân điện. Lúc

này, trăng đã lên cao, Trương Diễn ngồi bên bàn đọc sách, chợt nghe cửa
phòng chi nha một tiếng, đưa mắt nhìn qua, thì thấy một cái đầu nhỏ đang
thập thò tiến vào. Phát hiện ra bản thân đang nhìn, nàng lập tức rụt trở về.

Trương Diễn buông sách: “Còn trốn cái gì nữa, vi sữ đã nhìn thấy trò.”

Thân ảnh nho nhỏ phía sau cánh cửa khẽ giật giật, chậm chập bước ra,
trong tay cầm một cái gối đầu, cúi đầu đứng trước mặt bản thân. Trương
Diễn nhíu mày: “Trò đây là muốn làm gì?”

“Sư phụ.” Diệp Huyên cắn cắn môi, “Trò muốn ngủ chung với người.”

“Không được.” Trương Diễn không chút do dự từ chối thẳng thừng. Đôi

mắt sáng lấp lánh của Diệp Huyên bỗng chốc liền tối đi, tiểu cô nương lại
cắn cắn môi, tay gắt gao túm chặt cái gối, không nói thêm câu nào, làm bộ
muốn đi ra ngoài.

Trương Diễn nhất thời không đành lòng, bật thốt lên hỏi: “Trò vì sao

muốn ngủ cùng vi sư?”

Diệp Huyên nổi giận nói: “Dù sao thì người cũng không đáp ứng ta, ta

mới không nói cho người.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.