ĂN THỊT CHI LỮ (CUỘC HÀNH TRÌNH ĂN THỊT) - Trang 691

Đây là biện pháp giải quyết tốt nhất mà Diệp Huyên có thể nghĩ tới. Bí

tịch luyện hồn là căn bản đại pháp, là tất cả tu vi trụ cột của Tạ Diễm, chỉ
có cách phế bỏ toàn bộ tu vithìhắnmới có thể thoát khỏisựảnh hưởng của bí
tịch luyện hồn.

"Muội có biết haykhôngđối vớimộttu sĩ mànói, phế bỏ tu vi có ý nghĩa

như thế nào?" Minh Vi đạo quân ngưng mắt nhìn nàng.

Diệp Huyên đương nhiên biết, nhìn bề ngoàithìđây chẳng qua là lại trở

về làm người thường, ít nhất có thể giữ đượcmộtmạng, nhưng tu sĩ mấtđitu
vithìchẳng khác gìmộtphế nhân. Tinh thần suy nhược, tâm mạch ngưng
đọng, nếu như lúc trước linh khí giống như mỹ tửu,thìbây giờ mỗi lần hít
thở cũng giống nhưđanguống độc dược, làm cho người ta thống
khổkhôngchịu nổi, tu vi càng caothìcàng thống khổ.

"Ít nhất...hắncòn có thể tiếp tục sống." Diệp Huyên thấp giọngnói, nàng

cười cười, "Muộisẽở bên cạnhhắn, sư huynh. Muộiđãquyết định, muội
cũngsẽphế tu vi, hai người chúng tasẽtìmmộtthànhnhỏ, cứ như vậy lặng yên
quamộtđời." Tựa hồ là nghĩ đến những cảnh tượng tươi đẹp sau này, ánh
mắt Diệp Huyên sáng lấp lánh, "Cái gì trường sinh bất lão, cái gì thọ với
trời đất, muội đềukhôngcần... Sư huynh," nàng nhìn Minh Vi đạo quân,
"Muội xin lỗi huynh."

"thìra, muội cũng biết mình có lỗi với ta." Khóe môi Minh Vi đạo quân

khẽ cong mang theo niềm chua sót khó tả, "Muộikhôngđành lòng nhìn Tạ
Diễmđitìm chết, chẳng lẽ huynh nhẫn tâm..."hắnhít sâumộthơi, "Nhìn muội
tự phế tu vi, sốngkhôngbằng chết?!"

Tiểusựmuội màhắnthươngyêucưng chiều nhiều năm như vậy,hắnxem

tiểu sư muội như nữ nhi của mình, hôm nay lại muốn bỏđiđịa vị tu sĩ, bỏ lại
người thân bằng hữu, tất cả đều bỏ lại,đitìmmộtcuộc sống như phù du,
làmmộtphàm nhân mạng sống nhưmộtcon kiến hôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.