ĂN THỊT CHI LỮ (CUỘC HÀNH TRÌNH ĂN THỊT) - Trang 790

Hạ Hoài Cẩn nhịnkhôngđược mà phải thở dài, đôi mắtcôđen nhánh dù

cáchmộtlớp kính, vẫn có thể nhìn thấy ánh sáng chói mắt từ mắtcô,anhnhìn
Diệp Huyênmộthồi lâu, lâu đến mức Diệp Huyên cứ ngỡanhsẽcứ trầm mặc
như vậy,thìđột nhiên nghe thấyanhnói: "côthích tôi đúngkhông?"

Xoátmộtcái mặt Diệp Huyên đỏ bừng lên, lớp mặt nạ vạn nămkhôngđổi

lạnh lẽo như núi băng bị phá tan chỉ trong nháy mắt, hai gò má ửng hồng,
"không..."côphủ nhận theo bản năng.

Hạ Hoài Cẩn cười cười: "Nếucôphủ nhận tôisẽcoi nhưcôđangnóithật."

Diệp Huyênđangchuẩn bị lắc đầu đột nhiên khựng lại,côngây ngốc trừng

mắt nhìn Hạ Hoài Cẩn, trong đầu loạn thànhmộtcục. Hạ Hoài Cẩn thông
minh như vậy, nhất địnhđãsớm nhìn thấu. Nhưngcôvẫnkhôngnói, lúc đầu là
nghĩ rằngkhôngcần phảinói, nhưng bây giờ...côcảm thấy bản thânkhôngcó
tư cách đểnóinhững lời đó.

Hạ Hoài Cẩn lại thở dài, chínhanhcũngkhôngbiết bản thân là vì dáng vẻ

ngốc nghếch củacôhay là vì những lời màanhsắpnóira mà thở dài.

"Tôi nghĩ rằngnóithẳng chocôbiết đối với cả hai chúng ta đều tốt" những

lời này lànóicho Diệp Huyên nghe mà cũng lànóicho chính mình nghe,
"côkhôngcần phải uổng phí tâm tư, giữa chúng ta làkhôngcó khả năng."

"Vì sao?" Diệp Huyên giật mình sực tỉnh, cuối cùng mới mở miệng, "Vì

sao lạikhôngcó khả năng... Em thừa nhận những việc lúc trước là
emkhôngđúng,anhkhôngthích em cũng phải, nhưng.... Nhưng tình cảm mới
là lý doanhkhiến từ chối em" bàn tay đặttrênđầu gối nắm chặt lại thành
quyền, Diệp Huyênnóinăng lộn xộn: "Chỉ cầnanhthích em, em nhất
địnhsẽtìm ra biện pháp để hai ta được ở bên nhau, còn nếu...
Nếuanhkhôngthích em,thìem cũngsẽkhôngbuông tay!"

Hạ Hoài Cẩn nhìncô, vẻ mặt vô cùng vi diệu.côcuối cùng cũng thẳng

thắn bày tỏ nỗi lòng, nhưng lại là trong tình huống này, "côcó vẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.