ĂN TƯỚNG CÔNG - Trang 11

“Ai ghen tị hả?” Kinh Vô Tuyết tuy nói vậy mà thực chất trong lòng

lại khác. Nương thân thời điểm sinh nàng thì khó sanh, sau khi sinh xong
liền rời bỏ nhân gian, đến bộ dáng nương thân thế nào nàng cũng chưa từng
nhìn qua, chỉ có thể tưởng tượng qua lời kể của người khác.

“ Hay là để ta phân nương thân ta ra một nửa cho ngươi nhé”.

“ Nương sao có thể phân một nửa?”. Miệng tuy nói là vậy, nhưng

trong lòng nàng thực sự thấy cảm động lắm, bởi vì đại nương đối với nàng
mà nói cũng như nương thân của nàng vậy.

“Chúng ta là huynh đệ mà, mọi thứ tất không cần phân của ngươi hay

của ta làm chi hết, của ngươi chính là của ta, của ta chính là của ngươi”.
Mạc Lân vươn tay vỗ mạnh xuống vai nàng, hại nàng thân mình lảo đảo
đứng không vững.

“Ngươi làm quái gì vậy, tính mưu sát ta hả”. Kinh Vô Tuyết mắt trợn

ngược lên liếc hắn, ống quần dài vốn được cuộn cao từ trước giờ bị tuột
xuống, ướt toàn bộ.

“Ta chỉ vỗ nhẹ vào vai ngươi một cái thôi mà”. Thật lạ nha, thân mình

Tuyết đệ sao lại mềm yếu như vậy chứ”.

Quá tò mò đi, Mạc Lân lần nữa vươn tay tính sờ sờ xem một chút.

“Ngươi làm gì vậy?” Kinh Vô Tuyết bị dọa nhảy dựng lên muốn tách

rời thật xa khỏi hắn, kết quả bị trượt chân cả người ngã cái oạch xuống
dòng suối, bọt nước văng khắp nơi, bên cạnh đó Mạc Lân cũng không tránh
khỏi tai ương.

“Ngươi muốn làm cái gì hả? Ta bị ngươi làm cho ướt sạch cả người

rồi”. Hắn vừa nói vừa dùng tay vuốt nước trên mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.