ĂN TƯỚNG CÔNG - Trang 131

“Không sao hết, chỉ là ta đã nhận ra một điều, chó thì không bao giờ

đổi được tính”. Kinh Vô Tuyết tức giận nghiến răng.

“Tiểu thư, biểu tình của người cứ như đang ăn dấm chua ấy”.

“Không phải đâu. Đúng rồi, Đông Mai à, lúc về tới nhà, ngươi đừng

có nói gì hết đấy”. Vô Tuyết lên giọng căn dặn.

Đột nhiên, xe ngựa ngừng lại.

“Các ngươi cho rằng các ngươi còn có cơ hội trở về sao?”

Kinh Vô Tuyết nghe tiếng quát tháo vội ngó đầu ra ngoài nhìn, phát

hiện cả đoàn xe ngựa đã bị một đám người bịt mặt bao vây.

“Tiểu thư, đám người che mặt này liệu có phải là đám lần trước

không?”. Đông Mai kinh hoàng níu áo Kinh Vô Tuyết run rẩy.

“Không phải, đám người che mặt lần trước động tác nhanh chóng, là

đội quân được huấn luyện tuân thủ kỷ luật chặt chẽ, nhưng những tên này
ta có cảm giác cứ như sát thủ ấy”. Ánh mắt kia không thể lừa được người.

“Ngươi nói đúng đấy, có người trả tiền mời chúng ta đến giết ngươi”.

Kẻ cầm đầu lũ người bịt mặt âm trầm nói tiếp “Thực đáng tiếc, đại mỹ
nhân như hoa như ngọc thế kia”.

“Vì sao vậy?”

“Tiểu thư, đừng hỏi nữa mà”. Tiểu thư không lo tìm cách chạy trốn

cho nhanh, còn ở đó truy hỏi lý do làm gì.

“Các ngươi có phải là người do Trữ Ngọc công chúa phái tới không?”.

“Trữ Ngọc là ai vậy? chúng ta không biết. Nhưng khuyên ngươi hãy

ngoan ngoãn bó tay chịu trói đi”. Những tên sát thủ bịt mặt liên tiếp tiến lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.