ĂN TƯỚNG CÔNG - Trang 176

“ Kinh Vô Tuyết!”

“Oa! Ngươi quát ta, cha của ta, đại tỷ, nhị tỷ, Phi Cường, A Lâu đều

chưa bao giờ to tiếng với ta, ngươi, ngươi …. Ta ghét ngươi”.

“Thực lòng xin lỗi, ta nhất thời mất đi lý trí, bởi vì ta không muốn xa

nàng”. Hắn hôn nhẹ nhàng lên những giọt nước mắt của nàng, ôn nhu dịu
dàng ôm nàng vào lòng.

“Ngươi hung dữ với ta”.

“Không có lần sau đâu” cả đời này hắn kiên quyết phải có được nàng,

thấy nàng không hề kháng cự, ngoan ngoãn trong vòng tay của hắn.

“Ngươi không cho ta nghe lời các tỷ tỷ của ta có nghĩa là không cho ta

gặp các tỷ ấy nữa đúng không?” Nàng nghẹn ngào hỏi.

“Gặp mặt đương nhiên là có thể, nhưng khi đã lấy chồng ở tại Mạc gia

không thể thường xuyên về nhà cha mẹ đẻ, nếu không sẽ bị người ta chê
cười”.

“Nhưng nhà chúng ta cách vách, đi bộ vài bước là sang, vì sao không

thể về đó?”

“Bởi vì nàng là thiếu phu nhân của Mạc gia, phải bắt đầu học cách

quản lí gia đình, không thể tùy tiện chạy loạn”.

“Thật phiền toái, ta không lấy chồng nữa là tốt nhất”. Nàng nói xong

rút từ trong người ra một vật “Đây là vật đính ước ta trả lại cho ngươi”.

Nữ nhân này! Mở miệng ra là không lập gia đình với không lấy chồng,

tự nhiên thấy việc chờ đợi thật khổ quá đi.

“Không được, nàng hiện tại đã là người của ta không thể trở về”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.