ĂN TƯỚNG CÔNG - Trang 41

Vô thức nàng quay sang hướng Mạc Lân, bất chợt chạm phải ánh mắt

ôn nhu thân thiết của hắn đang nhìn mình, lòng của nàng như nhảy múa,
tim thì đập chẳng khác trống trận, càng lúc càng nhanh, còn thân thể chỉ
muốn nhảy múa. Chuyện gì đã xảy ra với nàng vậy? Vì cái gì mà chỉ mỗi
nhìn vào mắt hắn mà tim nàng đã đập nhanh thế này, hay là cơ thể nàng đã
sinh bệnh?

“Đứng đó làm chi nữa vậy, đi mau thôi”. Như khiếp sợ cảm xúc bản

thân, khẩu khí của Mạc Lân trở nên gắt gỏng.

“Tiểu thư, chúng ta còn phải đi bao xa nữa?” Nha hoàn Đông Mai nhẹ

giọng hỏi.

“ Ừ ha! Còn phải đi bao xa nữa đây”. Nàng còn chưa biết nên xưng hô

với hắn thế nào cho phải.

Mạc Lân cũng nhận ra, nàng khó xử trong cách xưng hô nên nói: “Nếu

nàng không ngại hãy gọi ta một tiếng Lân ca ca, còn ta sẽ gọi nàng là Tuyết
nhi muội muội, thế nào có được không?”. Hắn chính là tướng công tương
lai của nàng, thế mà chỉ ngay việc xưng hô cỏn con, nàng cũng tỏ ra ngần
ngại với hắn, hắn cảm thấy bản thân có chút buồn buồn xen lẫn sự ấm ức.

“Ý của ngươi có phải là sau này chúng ta sẽ xưng hô với nhau như

huynh muội hả?”. Đôi mắt nàng tròn xoe nhìn hắn. Nói như vậy, hôn ước
kia có thể không cần nghĩ tới nữa đúng không?

“Ta……” Giờ phút này hắn thấy phi thường khó chịu, chẳng lẽ nàng

chán ghét phải làm nương tử của hắn đến vậy, có không ít tiểu thư danh
môn thục viện cùng thiên kim quý tộc cầu còn không được nữa mà, “nàng
cứ như trước đây gọi ta là Mạc Lân đi vậy”.

“ Lân ca ca tốt lắm, như vậy sẽ không ai biết ta là vị hôn thê của ngươi

nữa, ngươi có thể gọi ta là Tuyết Nhi muội muội”. Kinh Vô Tuyết vui
sướng vô cùng chìm đắm trong hoang tưởng về việc hôn ước được huỷ bỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.