ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 102

Chương 14: Cặp của cô đâu?

Edit: Táo Mèo
Đứa bé sợ hết hồn, viên kẹo trên tay rơi thẳng xuống đất. Bé ngẩng

đầu, ngó Lục Tịnh An.

Lục Tịnh An và đứa nhỏ cứ thế mắt lớn trừng mắt bé, lưỡng lự rất

lâu, rồi cô mới nói một cách bất đắc dĩ, "Cho em đấy."

Nói xong, cô bước vài bước, đi qua đứng chờ dưới ánh đèn đường.
Chỉ chốc lát, mẹ đứa bé gọi được xe, người mẹ bế con lên, thằng bé

tựa đầu vào vai mẹ, lại còn cười vẫy tay chào cô.

Lục Tịnh An mím môi, ngoái đầu không thèm nhìn nó.
Sao vẫn chưa tới....
Lục Tịnh An liếc nhìn điện thoại, chỉ còn 9% pin thôi.
"An An!"
Đúng lúc này, một chiếc xe con màu đen dừng trước cửa bệnh viện,

một người phụ nữ vội vã bước xuống. Bà đã phát hiện ra Lục Tịnh An,
vừa gọi nhũ danh của cô, vừa bước nhanh tới.

Người phụ đang gấp gáp chạy tới chính là Lục Tuyết Cầm.
Lục Tịnh An đứng thẳng người, còn chưa kịp mở miệng thì Lục

Tuyết Cầm đã ôm chầm lấy, rồi kéo cô vào trong lòng mình.

"An An, mẹ xin lỗi, là mẹ trách nhầm con! Con vừa đi đâu vậy? Mẹ

tìm con mãi, gọi điện con cũng không nghe làm mẹ lo lắng gần chết!"

Bà ôm con gái, gần như vỡ òa, lớn tiếng khóc.
Nghe thấy tiếng khóc của Lục Cẩm Tuyết, cô dựa vào lòng mẹ, hít

hà hương thơm chỉ thuộc riêng về bà, không biết tại sao lúc này cô lại
nhớ về một đôi mắt sạch sẽ đượm ý cười.

Đó chính là hình ảnh Phỉ Minh Sâm khẽ vỗ nhẹ lên đỉnh đầu cô,

mỉm cười nhìn cô dưới ánh trăng sáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.