ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 115

Cậu biết mà, nếu người tới là Lục Tịnh An thì làm sao có thể biết ý,

cố tình bước nhẹ chân thế cơ chứ?

"Tốt hơn nhiều rồi, cảm ơn cậu quan tâm." Phỉ Minh Sâm nói với

Mạc Xảo Xảo.

"Vậy thì tốt, vậy thì tốt."
Mạc Xảo Xảo lấy từ trong cặp ra một món đồ nhỏ, "Tôi đem xe đẹp

của cậu về bãi đỗ xe ở trường rồi, đây là chìa khóa."

"Cảm ơn." Phỉ Minh Sâm nhận lấy.
"Bạn học Phỉ, thật ra cậu không cần khách khí vậy..." Mạc Xảo Xảo

vội khoát tay, "Dù sao cũng bởi vì tôi mà cậu bị thương nặng vậy, xin
lỗi cậu..."

Phỉ Minh Sâm gãi đầu, cậu có nên cho cô nàng biết vết thương này

không liên quan gì tới cô nàng không nhỉ?

"Xin lỗi...không phải tôi cố ý đâu."Vành mắt Mạc Xảo Xảo thoáng

ửng đổ, "Hôm chủ nhật, Liên Vũ và em trai cậu ta đột nhiên tới tìm
tôi, tôi không cẩn thận nên bị bọn họ gạt nói hết ra..."

"Đợi đã, hôm chủ nhật cậu đụng phải bọn họ à?" Phỉ Minh Sâm

chớp mắt.

"Ừ, chiều chủ nhật tôi đi dạo phố, đúng lúc tới quảng trường trung

tâm thương mại thì đụng phải bọn họ...."

Phỉ Minh Sâm thoáng lộ ra vẻ suy tư, cậu nhớ mình đã phát hiện ra

có người theo dõi mình sớm nhất là vào chiều thứ bảy, sau khi thi thử
xong và đang trên đường về nhà.

Nếu quả thật như thế, vậy Liên Vũ tìm tới cậu không thể chỉ vì mấy

lời nói của Mạc Xảo Xảo, bởi trước đó cậu ta đã muốn động chạm tới
cậu rồi.

Ngón tay cậu khẽ gõ lên mép giường, không biết đang suy nghĩ gì.
"Chuyện chị An thích cậu đều là do tôi đoán bừa." Mạc Xảo Xảo

tiếp tục nói, "Hôm qua chị ấy đã dạy bảo tôi rồi, vả lại còn khẳng định
rằng chị ấy không hề thích cậu....thực sự xin lỗi..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.