ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 159

Cô uống vài ngụm nước, ánh mắt liếc nhìn mấy viên kẹo, nét mặt có

vẻ bị lay động.

Cuối cùng, cô duỗi tay nhặt lấy một viên.
Đó là một viên kẹo màu cam, giống hệt viên Phỉ Minh Sâm cho cô

hôm đó ở bệnh viện.

Cô bóc vỏ, nhét kẹo vào trong miệng. Hương vị chua ngọt tan chảy,

mang theo mùi hương man mát của bưởi.

Cô còn cứ tưởng là vị quýt chứ, không ngờ lại là bưởi.
Phỉ Minh Sâm chăm chú nhìn vào vở ghi bài, nhưng thật ra vẫn

luôn chú ý tới cô, phát hiện ra động tác lén lút ấy, khóe môi cậu khẽ
nhếch lên.

Một lát sau, cậu hắng giọng, giả vở thản nhiên hỏi, "Đúng rồi, tôi

muốn hỏi cậu chuyện này..."

Lục Tịnh An nhìn về phía cậu, chờ cậu nói nốt.
"Ừm...tối nay mẹ tôi đi vắng, cho nên tôi nghĩ....tôi có thể tới nhà

cậu ăn cơm không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.