ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 17

"Ha ha, thằng nhóc cậu thật sự may mắn mà. Cậu chờ đấy, tôi ra

khỏi cái nơi quỷ quái này sẽ đi tìm cậu chơi."

Phỉ Minh Sâm đạp xe từ từ ra khỏi bãi đỗ xe, nghe cậu ta nói như

vậy thì cong môi cười: "Nói này, hiện tại Lục Tịnh An là bạn ngồi
cùng bàn với tôi đấy."

"Lục Tịnh An? Của trường Trung học Số 14?"
"Ừ."
"Trời má ơi, đó là một nhân vật hung hãn cực kỳ dữ dội luôn đó.

Tôi nói chứ cậu gặp cái số gì vậy? Có cần anh đây đến cứu cậu
không?"

"Không cần."
"Vậy được rồi, ráng sống chờ anh đây trở lại nhá! Ôi không nói

nữa, huấn luyện viên đến..."

Giây tiếp theo điện thoại đã bị ngắt liên lạc.
Phỉ Minh Sâm nhún vai, bỏ điện thoại di động vào lại trong túi.
...
Ở cổng trường, Lục Tịnh An đang nhìn trái nhìn phải.
Bình thường đúng giờ này là tài xế đã đến đón cô, vậy mà hôm nay

lại chưa thấy đâu.

Cô nhíu mày lấy di động ra, vừa mới tìm được số điện thoại của tài

xế thì một chiếc xe hơi thong dong tới chậm dừng ngay trước mặt cô.
Truyện được edit tham gia event và đăng tại Sắc - Cấm Thành. Vui
lòng không copy mang đi nơi khác. Cám ơn.

"Tiểu thư, tan học rồi à."
Cửa sổ xe hạ xuống, lộ ra khuôn mặt hòa ái dễ gần của bác Lâm.

Đây là quản gia kiêm tài xế của nhà cô.

"Ừm."
Lục Tịnh An gật gật đầu, mở cửa xe chui vào ghế sau. Cô vừa mới

ngồi ổn thì có một thiếu niên đạp xe thong thả lướt ngang qua cửa sổ
xe của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.