ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 201

“Được rồi, bà nói thật, ngày mai có vài người chị em đến thăm bà.”

Bà cụ cười nói, “Con một tuần đến thăm ta một lần, ta đã rất vui vẻ
rồi.”

Nghe bà nói như vậy, Lục Tịnh An không tiện kiên trì nữa.
Cuối cùng, bà cụ Cố đến bên cạnh cô, nói nhỏ vào tai cô, “Lần sau

cháu hãy dẫn a Minh tới nữa, bà rất thích thằng nhóc này.”

Lục Tịnh An hơi bất ngờ, không nghĩ tới bà ngoại lại thích Phỉ

Minh Sâm. Cô bĩu môi, gật đầu.

Dù sao tuần sau bọn họ vẫn còn ước định, cô có thể kêu Phỉ Minh

Sâm đi theo.

Chẳng qua…. Cái này có tính là quyền lợi bạn gái không nhỉ?
Cuối cùng, Lục Tịnh An và Phỉ Minh Sâm cùng nhau rời khỏi viện

dưỡng lão. Trước khi đi, Lục Tuyết Cầm lại nhìn bà cụ, “Mẹ, con đi.”

Chẳng qua bà cụ lại không nhìn đến bà, cũng không nói chuyện với

bà.

Ánh mắt Lục Tuyết Cầm ảm đạm, tiện tay đóng cửa phòng lại, thần

sắc ảm đạm rời đi.

Lúc bà đi rồi, trong phòng an tĩnh lại, một lúc sau lại vang lên một

tiếng thở dài thật sâu.

“Cốc cốc cốc --” Tiếng gõ cửa chợt vang lên.
Vẻ mặt bà cụ Cố hơi nhúc nhích, “Vào đi.”
Cửa phòng vừa mở ra, một thanh niên mặc thường phục xuất hiện

ngoài cửa.

Bà cụ Cố nhìn anh ta, dường như không cảm thấy bất ngờ, thậm chí

lại lộ ra mỉm cười hiền hòa.

Anh ta mang theo một giỏ trái cây, mỉm cười nói: “Cô ơi, thân thể

cô có khá hơn chút nào không?”

Nếu Phỉ Minh Sâm còn ở đây, sẽ phát hiện ra người thanh niên này,

lại có thể là thầy dạy toán của bọn họ -- Cố Lâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.