ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 219

Ánh mắt Lục Tịnh An sáng ngời, đúng là vậy, tay nghề làm món

ngọt của mẹ cô rất tốt, có thể cân nhắc phát triển theo hướng này. Cô
gật đầu, tính gửi tin nhắn ngay cho Lục Tuyết Cầm nhưng kết quả là
phát hiện quên mang theo điện thoại di động.

“Cậu tính đi đâu?” Thấy cô đứng dậy, Phỉ Minh Sâm không khỏi

kéo cô.

“Tôi muốn đi nói với mẹ tôi. Hôm nay bà ấy đi ra ngoài tìm việc

rồi.”

“Vậy chờ bác gái trở lại rồi nói được mà.”
Thiếu niên ngửa đầu nhìn cô, đôi mắt dịu dàng vô hại, mang theo

một chút cầu xin tỏ vẻ đáng thương.

Lục Tịnh An không nhịn được cắn môi, nhìn cậu như vậy, cô cảm

giác hơi mềm lòng.

Phỉ Minh Sâm lôi kéo tay cô, nói: “Tịnh An, ở lại với tôi đi, được

không?”

Cô gái xoay mặt đi, có chút không được tự nhiên nói: “Tại sao lại

muốn tôi ở lại với cậu chứ?”

“Tôi thể hiện còn chưa đủ rõ ràng sao?”
Phỉ Minh Sâm đứng dậy tiến sát tới cô, nhìn thẳng vào mắt cô, “Bởi

vì tôi thích cậu, cho nên luôn muốn ở cùng cậu.”

“Cậu… Cậu lại đang nói bậy…” Lục Tịnh An hơi lắp bắp.
Phỉ Minh Sâm nghiêng đầu đánh giá thiếu nữ, bỗng nhiên cười nói:

“Lục Tịnh An, cậu đang xấu hổ đó sao?”

“Tôi… Tôi nào có?!” Lục Tịnh An như bị chọc trúng, rồi lại chết

không chịu thừa nhận.

“Nếu quả thật là không xấu hổ, vậy thì cậu đừng cử động.”�
“Cái gì cơ?”
Lục Tịnh An không hiểu gì, sau đó liền thấy thiếu niên từ từ tới gần,

khoảng cách giữa bọn họ càng ngày càng thu hẹp lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.