ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 22

Lục Tịnh An uống thêm mấy ngụm nước cho thanh cổ họng rồi mới

đặt ly xuống, trở về phòng thay bộ quần áo thể thao.

Cô đi xuống cầu thang, cất cao giọng nói với Lục Tuyết Cầm đang

ở trong phòng bếp: "Mẹ, con ra ngoài chạy bộ một lúc, lát nữa sẽ về."

Lục Tuyết Cầm nhô đầu ra khỏi phòng bếp, cười dịu dàng: "Ừ,

đừng về muộn quá, chú ý an toàn nhé!"

Lục Tịnh An vẫy tay, đeo tai nghe lên rồi đẩy cửa chạy ra ngoài.
Các cô vừa mới chuyển tới khu dân cư này, không gian xanh ở đây

không tệ, cũng rất náo nhiệt. Lúc này gần sáu giờ tối, đúng giờ bọn
nhỏ tan học về, là thời điểm mọi nhà đều đang tất bật xào rau làm cơm
cho bữa tối.

Trong sân nhà hàng xóm loáng thoáng truyền đến tiếng chó sủa và

tiếng trẻ con huyên náo.

Lục Tịnh An cũng không có hứng thú bắt chuyện làm thân gì cả, cô

dùng di động mở nhạc, tiện tay cất vào trong túi rồi bắt đầu chạy chậm
dọc theo con đường.

Gió thu phả nhẹ qua mặt, mang đi khí nóng không ngừng tỏa ra trên

cơ thể khiến cho người ta cảm thấy mát mẻ và khoan khoái. Truyện
được edit tham gia event và đăng tại Sắc - Cấm Thành. Vui lòng
không copy mang đi nơi khác. Cám ơn.

"Tiền đâu? Chỉ có chút này thôi à?"
Kết thúc chạy chậm, Lục Tịnh An vừa mới chuẩn bị tăng tốc thì đột

nhiên nghe được một giọng nói quen thuộc.

Cô nhìn qua phía có giọng nói kia, đó là chỗ đất trống trong công

viên của khu dân cư, mấy cậu chàng dáng vẻ học sinh đang vây quanh
một chỗ, tay đấm chân đá với một cậu nhóc có vóc dáng nhỏ bé ở
giữa.

Mấy nam sinh dáng vẻ lưu manh kia có bề ngoài hơi cao to. Nhưng

chiếc áo đồng phục đang được cột ngang eo kia chứng tỏ rằng bọn họ
thực sự mới chỉ lên trung học.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.