ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 222

“Anh hai, anh có khách hả?”
Trong vẻ mặt bất đắc dĩ của Phỉ Minh Sâm, hai bóng dáng một

trước một sau lần lượt xuất hiện ở trước cửa phòng, nhốn nháo thò đầu
vào trong nhìn dáo dác.

Lục Tịnh An còn đang ngồi tựa mép bàn, tuy cô và Phỉ Minh Sâm

đã giãn ra nhưng khoảng cách giữa hai người cũng chỉ là một cánh tay,
khó tránh khỏi toát ra một chút mập mờ.

Cảm nhận được hai ánh mắt nóng rực kia, cô cuống quít đẩy Phỉ

Minh Sâm ra thêm chút nữa.

Phỉ Minh Sâm đè tay cô lại, cực kỳ tự nhiên cầm lấy tay cô rồi nhìn

về phía hai tên tiểu quỷ kia, cười nói: “Hai nhóc tỳ này, hôm nay về
sớm nhỉ?”

“Đúng vậy, anh hai ở nhà một mình nên tụi em lo lắng, về sớm chơi

với anh hai.” Phỉ Triêu Dương kéo tay em gái ngượng ngùng đi tới.

Phỉ Tân Nguyệt trốn ở phía sau anh trai song sinh, thò đầu ra cười

trêu: “Chỉ là không ngờ anh hai chẳng những có người chơi cùng mà
còn là một chị gái xinh đẹp nữa.”

Lục Tịnh An bị con bé chọc cho mặt nóng bừng lên, mà Phỉ Minh

Sâm thì da mặt dày hơn nhiều.

“Đúng vậy, các em trở về chẳng đúng lúc tí nào.” Nói rồi cậu cười

như không cười liếc mắt nhìn Lục Tịnh An.

Ánh mắt của cậu khiến Lục Tịnh An đột nhiên nhớ đến vừa rồi suýt

chút nữa thì cậu ta đã hôn tới. Cô xấu hổ trừng mắt nhìn cậu, giằng tay
mình lại.

“Tôi đi về đây.” Cô sầm mặt nói.
Nhưng mà vừa mới nhấc chân lên thì hai đứa nhóc đã chắn ngay

trước mặt cô.

“Chị ơi, chị là chị An ở nhà dì Lục kế bên đúng không?” Phỉ Tân

Nguyệt kéo tay cô, ngước khuôn mặt nhỏ nhắn khả ái, tràn đầy chờ
mong lên nhìn cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.