ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 254

Thật ra vết thương của cậu đã không còn gì nghiêm trọng, nghỉ ngơi

nửa tháng đã khôi phục tốt. Nhưng vấn đề là trước đó cậu không nói
rõ ràng, Lục Tịnh An cho là cậu bị Liên Vũ đâm, còn luôn mang lòng
áy náy.

Xuất phát từ một loại bí mật không thể cho ai biết, cậu đành phải

đâm lao liền theo lao.

Chỉ là không ngờ tới lúc nào cô cũng nhớ kỹ, trong lòng cậu rất cảm

động. Nhưng cứ như vậy, vì không để bị lộ, có vài hoạt động cậu
không thể làm trước mặt cô.

Dẫn đến khó tránh khỏi bỏ lỡ một ít cơ hội…
“Ting…”
Ngay lúc cậu đang phiền não cau mày, điện thoại di động lần thứ

hai rung lên một cái, tin nhắn của cô gái lại đến.

Nhìn dòng chữ trên màn hình di động, khóe môi Phỉ Minh Sâm

chậm rãi cong lên, trên đó viết:

“Buổi chiều đi.”
Cậu liếc nhìn cửa sổ đóng chặt ở phía đối diện, trong ánh mắt toát

lên niềm vui đơn thuần tự nhiên.

Chàng trai nhét điện thoại vào túi, bước chân nhẹ nhàng đi ra khỏi

phòng.

Mà ở trong phòng bên kia, Lục Tịnh An để điện thoại di động

xuống. Cô cũng không rõ cho lắm, tại sao cô lại đồng ý để Phỉ Minh
Sâm chạy bộ cùng cô?

Lẽ nào… Thật là cho cậu ta cơ hội hiểu rõ mình? Trong đầu cô hiện

lên lời cậu đã nói đêm qua.

Cô không khỏi lắc đầu, nghĩ điều đó không thể là việc cô sẽ làm.
Không nghĩ ra, cô cũng không luẩn quẩn nữa, đi vào phòng rửa mặt,

thay đại bộ quần áo khác rồi chậm chậm đi xuống lầu.

Trong phòng bếp truyền ra tiếng động leng keng loảng xoảng, Lục

Tuyết Cầm đeo tạp dề, đang bận rộn làm bữa sáng trước bàn bếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.