ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 255

“An An, con dậy rồi hả?”
Nghe được tiếng động, Lục Tuyết Cầm nho đầu ra khỏi phòng bếp,

mỉm cười nói.

Lục Tịnh An gật đầu, nhìn bà mà thấy lạ lùng. Không biết có phải

do ảo giác của cô hay không mà cô cứ cảm thấy hôm nay mẹ cứ có gì
đó khác biệt.

Giống như… Có chút mặt mày tỏa sáng? Lục Tịnh An khẽ nhíu

mày.

“Trên bàn có sữa bò, đã hâm rồi, còn uống nhân lúc còn nóng đi.”
Lục Tuyết Cầm vừa nói vừa rụt trở lại, tiếp tục bận rộn, thậm chí

còn khẽ ngân nga, có vẻ tâm trạng rất tốt.

Trên bàn gỗ trong phòng ăn đúng là có một ly sữa bò, phía trên còn

đang bốc hơi nóng.

Lục Tịnh An đi tới bưng ly thủy tinh lên, vừa uống vừa đi tới bên

ngoài phòng bếp, đánh giá người phụ nữ đang chăm chú làm bếp ở
bên trong.

Bà cột tóc, trên mặt trăng điểm cực kì tự nhiên, tuy rằng rất nhạt

nhưng nhìn qua rất thoải mái, có vẻ khí sắc rất tốt.

“Mẹ, hôm nay phải ra ngoài ạ?”
Kể từ sau khi ly hôn với Mục Khải Phát, Lục Tuyết Cầm rất hiếm

khi trang điểm ở nhà. Bà có vốn sẵn nên cho dù để mặt mộc cũng khó
mà che giấu được vẻ đẹp của bà, hơi trang điểm một chút thì sẽ lập tức
tạo nên cảm giác kinh diễm.

Ai cũng có lòng thích cái đẹp, nhưng thật sự thì bà không thích

trang điểm gì cho lắm, Mục Khải Phát cũng đã từng nói khuôn mặt
mộc của bà là đẹp nhất, chỉ là về sau lại thay đổi. Hiện tại đã ly hôn,
trong nhà chỉ có bà và con gái, không có ai đưa ra các loại yêu cầu với
bà, tất nhiên là bà cũng thoải mái theo ý mình.

Có điều khi ra ngoài bà vẫn sẽ trang điểm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.