ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 257

Lục Tuyết Cầm không khỏi sửng sốt, lúc này mới nhớ ra bà quên

hỏi hôm nay mấy giờ tới.

“Ờ nhỉ, để chút nữa mẹ gọi điện hỏi một chút xem sao.”
Cuối cùng là Lục Tuyết Cầm không đi ra ngoài cùng Lục Tịnh An

bới vì tiệm cà phê chính thức mở cửa vào lúc mười giờ sáng, cửa hàng
trưởng bảo bà đến sớm một tiếng là được.

Lục Tinh An ngồi lên xe của bác Lâm. Xe của bọn họ vừa chạy ra

khỏi nhà thì liền thấy Phỉ Minh Sâm đạp chiếc xe đạp ra khỏi sân nhà,
phía sau còn có một con Golden Retriever.

Con Golden Retriever bị xích lại, dùng sức vẫy vẫy đuôi, khi nhìn

thấy cô thì lớn tiếng sủa về phía cô.

Phỉ Minh Sâm phát hiện ra cô, cố sức đạp xe đuổi theo ô tô.
Bác Lâm nhìn thấy cậu từ kính chiếu hậu nên không tăng tốc, để xe

chạy chầm chậm.

Lục Tịnh An hạ cửa sổ xe xuống, nhìn dáng vẻ chàng trai đang cố

sức đuổi theo.

Cậu đạp xe, gió thổi khiến toàn bộ tóc hất về sau, để lộ ra toàn bộ

khuôn mặt khôi ngô của cậu. Thấy ánh mắt nhìn đến, cậu nở một nụ
cười thật tuói, để lộ hàm răng tráng phau, cười đến mắt cong thành
vầng trăng khuyết.

“Tịnh An, chào buổi sáng!” Cậu đạp tới bên cạnh cửa sổ xe cô, cười

rạng rỡ với cô.

Nụ cười của cậu sạch sẽ mà trong sáng, mà cái giọng điệu quen

thân? kia, giống như quan hệ của bọn họ là rất thân thiết vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.