ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 286

thân, thực sự tiêu hao không ít thể lực, hiện tại bụng đã bắt đầu hát bài
vườn không nhà trống rồi.

Cô mím môi, đi tới trước tủ lạnh tính mở ra xem có gì ăn không thì

đột nhiên nghe tiếng chuông cửa vang lên “Ding dong ding dong...”

Lúc này thì ai tới chứ? Cô đóng tủ lạnh lại, đi tới trước mắt mèo

nhìn ra ngoài một chút, phát hiện lại là người nào đó vừa mới tách ra
xong.

Cậu ta tới tìm cô làm gì?
Lục Tịnh An nghi ngờ nhíu nhíu mày, có chút cảnh giác. Nhưng

nghĩ tới bà Lục Tuyết Cầm không có nhà thì cô lại thấy yên tâm.

Phỉ Minh Sâm lại ấn chuông cửa thêm lần nữa, không có cách nào,

Lục Tịnh An chẳng thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ ra mở cửa.

Chàng trai đứng ở ngoài cửa, còn đang mặc bộ quần áo hôm nay ở

trên người, chỉ là trong bóng đêm mông lung dường như lại tăng thêm
vài phần tuấn tú và thanh nhã.

“Chuyện gì đó?” Lục Tịnh An vặn chốt cửa, không hiểu bản thân

đang khẩn trương cái gì.

Thấy thiếu nữ đang nhìn mình qua khe cửa, Phỉ Minh Sâm khẽ

cười, đưa tay bắt lấy cánh tay cô, “Đi thôi, qua nhà tôi ăn cơm.”

Lục Tịnh An cảm thấy không hiểu nổi, làm sao cậu ta biết cô còn

chưa ăn? Không đúng, tại sao cô lại phải qua nhà cậu ta ăn?

Đã bị kéo ra khỏi nhà, Lục Tịnh An vội dừng chân, có chút lắp ba

lắp bắp: “Cái… Cái gì mà đi nhà cậu ăn?”

Phỉ Minh Sâm quay đầu nhìn cô, vẻ mặt có chút vô tội.
“Bác gái không nói với cậu à?”
Lục Tịnh An sửng sốt, trong đầu hiện lên cuộc đối thoại vừa rồi với

Lục Tuyết Cầm, hình như đúng là mẹ cô có nói là bà nhờ dì Lâm nhà
bên cạnh chuyện gì đó… Chả lẽ là để cô qua bên đó ăn?

Trong lúc cô đang sững sờ, Phỉ Minh Sâm giúp cô đóng cửa, sau đó

lôi kéo tay cô đi qua nha cậu. Truyện được edit tham gia event và đăng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.