ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 382

Thấy đã thu hồi thành công, lúc này cô mới thở phào một cái, lại

thấy thần sắc có chút tiếc nuối của thiếu niên, cô ngồi quỳ dậy, nắm cổ
áo cậu uy hiếp: “Không cho phép cậu để cho bất kỳ người nào biết
chuyện này, lại càng không cho phép đi thổ lộ trước mặt toàn trường!”

Nhìn vẻ mặt đỏ bừng của cô, rõ ràng mang theo nét thẹn thùng, Phỉ

Minh Sâm thầm cười trộm, nhưng trên mặt lại vẫn là giả bộ vẻ mặt vô
tội, “Thật sự không cho phép?”

“Không cho phép!” Lục Tịnh An thật là sắp bị cậu làm tức chết.
“Được được được, đều nghe cậu.” Phỉ Minh Sâm nhìn nụ cười gần

trong gang tấc của cô, đôi mắt hơi tối lại, “Có điều tôi muốn được một
chút bồi thường.”

Không cho Lục Tịnh An thời gian phản ứng, cậu khẽ đẩy cằm, hai

tay đè ót cô lại, lấn người hôn lên môi cô.

Không giống với nụ hôn chuồn chuồn lướt nước trước đó, lần này

cậu ngậm lấy cánh môi cô, cô theo bản năng kêu lên, nhân cơ hội đó
đầu lưỡi của cậu thăm dò vào trong miệng cô, chiếm lấy, cùng với lưỡi
cô quấn quýt lấy nhau….

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.