ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 380

“Đừng cự tuyệt tình cảm của tôi, được không?”
Cậu ở bên tai cô nhẹ nhàng nói, giọng nói dịu dàng mang theo mười

phần cám dỗ, giống như tình nhân đang thì thầm, khiến cho lỗ tai Lục
Tịnh An cảm thấy ngứa ngáy, cả người đều nóng lên.

“Tịnh An?” Cậu truy hỏi, phải có một đáp án.
Lục Tịnh An ôm chặt gối trong ngực, tận đáy lòng thật ra đã dao

động, chẳng qua là cho cậu ấy một cơ hội mà thôi, dù sao….

“Dù sao tôi cũng không đánh lại cậu, người bị bắt nạt nhất định là

tôi, cậu cũng không bị thua thiệt gì không phải sao?”

Lục Tịnh An cắn răng, theo bản năng giật cùi chỏ ra sau.
“Hự----” Phỉ Minh Sâm buồn bực hừ một tiếng, cười khổ nói, “Cậu

xem đi, như vậy còn gì thật sự lo lắng nữa chứ?”

Trên mặt Lục Tịnh An hiện lên một rặng mây đỏ, cũng không biết

là thẹn thùng hay tức giận. Ánh mắt cô dao động, chú ý tới mình còn
đang tựa vào ngực cậu ấy, liền nhẹ nhàng ngọ ngoậy, “Cậu buông tôi
ra trước.”

Nghe giọng cô mềm nhũn, trong lòng Phỉ Minh Sâm đắc ý, liền

chơi xấu siết chặt cánh tay, “Không thả, ôm thêm một lúc nữa.”

“Cậu…..”
“Nói rồi không được cự tuyệt tôi mà.”
“Tôi còn chưa đồng ý với cậu đâu.” Lục Tịnh An thở hổn hển.
“Vậy chính là chuẩn bị đồng ý?”
Lục Tịnh An không khỏi trợn mắt, cậu ấy lấy cái kết luận này ở đâu

ra?

Phỉ Minh Sâm cười cười, vuốt vuốt mái tóc ngắn của cô, cảm thấy

sờ lên vừa mềm vừa thoải mái, liền không nhịn được lại bóp thêm một
cái.

“Đừng nghi ngờ tình cảm của tôi dành cho cậu, tôi là người khá cố

chấp, đã nhận định rồi thì sẽ không buông tay.”

Lục Tịnh An đánh vào tay cậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.