ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 394

Phỉ Minh Sâm suy nghĩ một chút, nói: “Kéo co thi đấu cuối cùng,

sau khi tụi em tan học, hẳn là còn có thể xem được.”

“Có thật không?” Hai anh em sinh đôi đồng thanh hỏi, ánh mắt sáng

kinh người.

Lục Tịnh An trừng mắt nhìn, đối với việc thi đấu này cô vốn không

sao cả, nhưng giờ phút này trong lòng lại có chút luống cuống.

“Em….. các em thật sự muốn tới?”
“Dạ! Chị An yên tâm, tụi em nhất định sẽ đi tiếp ứng cho chị!” Phỉ

Tân Nguyệt đặc biệt nghĩa khí nói.

“Tiếp ứng cái gì?” Vẻ mặt của Phỉ Triêu Dương có chút ngây ngốc.
Vì vậy, Phỉ Tân Nguyệt liền bắt đầu phổ cập từ mới mình mới vừa

học được, đề tài vô tình bị lệch đi.

Lục Tịnh An suy nghĩ đến thi đấu vào thứ sáu, tâm tình có hơi phức

tạp, nhưng nói chung bữa cơm này ăn rất vui vẻ.

Sau khi ăn xong, cô liền bị hai tên tiểu quỷ quấn lấy bắt dạy kèm,

lại cùng bọn nhỏ chơi một hồi, đến khi hai nhóc buồn ngủ cô mới
được chấp nhận rời đi.

Đương nhiên, vẫn là do Phỉ Minh Sâm đưa cô trở về.
“Thật ra chỉ cách có mấy bước, không cần đưa về.” Lục Tịnh An

nói lầm bầm.

“Xe đạp tôi trong sân nhà cậu.” Phỉ Minh Sâm nhìn xuyên qua lan

can, chỉ chỉ xe đạp đang trong sân nhà cô.

Lục Tịnh An trợn mắt nhìn, sau đó nghi ngờ quan sát cậu ấy, cảm

thấy người này khẳng định đã sớm có âm mưu.

Phỉ Minh Sâm ngược lại rất thản nhiên, cứ đứng đó mặc cho cô

nhìn, giống như một cây trúc xanh thẳng đứng.

Cuối cùng vẫn là Lục Tịnh An thu hồi tầm mắt trước, không nói gì

nữa, yên lặng đi về hướng sân.

Hai người đi rất chậm, thế nhưng chỉ trong chốc lát đã đến cửa sân

nhà cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.