ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 409

Khóe miệng thiếu nữ không kiềm được cong lên, ánh mắt cũng hơi

lấp lánh.

Thấy cậu nhìn chằm chằm mình, Lục Tịnh An vội cúi đầu, che giấu

nụ cười trên mặt.

Phỉ Minh Sâm cười trộm trong lòng, cũng không tiếp tục nói nữa.

Hai người dựng xe chung một chỗ rồi sóng vai đi về phía phòng học.

Dù sao đường đi chỉ có một, hai người lại là bạn ngồi cùng bàn,

cùng đi về phòng học như vậy cũng đâu có gì kì lạ lắm nhỉ?

Nói là không có gì kì lạ như vậy, nhưng Mạc Xảo Xảo thì không

cảm thấy thế.

Thấy bọn họ đi vào, ánh mắt của cô ấy liền sáng lên như đèn pha.

Đợi đến sau khi Lục Tịnh An ngồi ổn rồi thì lập tức nhìn cô chằm
chằm hết mấy giây, ánh mắt mang theo ý tìm tòi nghiên cứu.

“Gì đấy?” Lục Tịnh An bị cô ấy nhìn đến không được tự nhiên.
“Chị An, nghe nói hôm nay chị đạp xe đi học hả?” Mạc Xảo Xảo

ghé vào trên bàn cô, tò mò hỏi.

“Ừ.” Lục Tịnh An thuận miệng đáp lời, lấy sách giáo khoa ra.
“Bác Lâm đâu rồi?”
“Bác ấy có việc về quê, không biết khi nào mới trở lại.”
Lục Tịnh An lật sách, dáng vẻ thong dong, chỉ có đầu ngón tay đang

nắm chặt trang sách hơi trở nên trắng bệch là tiết lộ một chút tâm tư
của cô.

“À ra vậy…”
Mạc Xảo Xảo nỉ non, cô ấy luôn cảm thấy chuyện không đơn giản

như vậy, nhưng nhìn dáng vẻ của chị An thì thật sự giống như không
có gì cả.

“Vậy chị đạp xe đã quen chưa?”
“Tạm ổn.”
Ánh mắt của chị An toát lên vẻ sùng bái, “Chị An lợi hại thật ấy, lần

đầu tiên đạp xe đã có thể quen rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.