ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 470

"Cảm ơn." Lục Tịnh An không hề từ chối.
Cô không phải người nói nhiều, hơn nữa chỉ vừa mới quen Bộ Soái,

tình thế vốn lạnh lẽo cho tới khi Bộ Soái chọc cười cô thì bầu không
khí mới được hâm nóng lên.

"Em dâu à, có phải em rất hiếu kỳ tại sao anh và A Sâm lại quen

nhau không?" Bộ Soái uống một hớp rượu, huyền bí hỏi.

Lục Tịnh An chớp mắt ngẩng đầu nhìn Bộ Soái, rõ ràng đã bị cậu ta

nói trúng ý. Cô quả thật rất tò mò lý do hai người quen nhau, trông
bọn họ chẳng giống cùng một loại người gì cả.

"Anh lớn hơn bọn em ba tuổi, cấp một anh học cùng trường với A

Sâm." Bộ Soái bóc một hạt lạc ném vào trong miệng, vừa nhai vừa kể
tiếp, "Từ bé anh đã là một cậu nhóc hư hỏng, thích đánh nhau, cũng có
chút gia thế cho nên ở trường thuộc loại không ai dám trêu chọc."

Lục Tịnh An gật đầu, không mấy bất ngờ.
"Bây giờ có một từ gì đó, cái gì nhỉ? À đúng rồi, hình như gọi là

Bạo chúa học đường!"

Bộ Soái ngẩng đầu liếc nhìn Lục Tịnh An cười nói tiếp, "Lại nói, có

khi em còn phải gọi anh một tiếng đàn anh đấy, hồi cấp hai anh cũng
học trường Trung học Số 14, năm em vào thì cũng là năm anh tốt
nghiệp, không biết em đã từng nghe qua tên anh chưa nhỉ."

"Chuyện của em thì anh đã nghe nói qua, ban đầu thấy A Sâm kể

em đã vào được Trung học phổ thông Số 1, lại còn ngồi cùng bàn với
A Sâm thì khiến anh giật hết cả mình. Về điểm này anh đây thật sự
phục em, đánh lộn thì anh thành thạo nhưng học thì anh chịu, cứ nhìn
thấy sách là anh lại đau đầu."

Lục Tịnh An mím môi, không hề muốn nhớ lại mấy chuyện ở

trường Số 14.

May mà Bộ Soái chỉ tiện mồm nhắc tới, rồi mau chóng chuyển chủ

đề.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.