đến đó thôi, Börje Ekman cũng vui lắm rồi. Nhưng nếu các nhân việc cứ
chạy lòng vòng kiếm khách thì sao mà kiểm soát được kết quả công việc.
Như lần nọ, một nhân viên tên Taby kết thân với ông quản lý, thuyết phục
được ông này tăng thêm một ca làm trong công ty mình, tương đương tăng
thêm tám mươi công việc mới. Đó quả là cơn ác mộng với bất kỳ chuyên
viên phân tích nhân sự nào. Không có cách nào đo được kết quả đạt được
giữa nhân viên tuyển dụng với nhà doanh nghiệp sau chầu tắm hơi hay trận
đánh golf (mà nhân viên tuyển dụng thường chủ đích sẽ chịu thua, thậm chí
đánh luôn banh xuống hồ ở lỗ số mười tám). Börje Ekman không phải
không biết tám mươi việc là tám mươi việc. Nhưng có những thứ quan
trọng hơn cần cân nhắc. Bởi mấy nhân viên này, ngoài chơi golf trong giờ
làm việc, còn không xem công việc giấy tờ ra gì. Chỉ vì một nhân viên mà
nguyên bảng báo cáo quý trống hoác nguyên quận phía bắc Stockholm. Đã
vậy, tên nhân viên này còn không thèm điền báo cáo hoạt động về tám
mươi người mới có việc.
“Toàn việc dớ dẩn,” anh ta cằn nhằn. “Tôi đâu có rỗi hơi bỏ ra mấy tuần
lục lọi giấy tờ của mấy người đã có việc chớ?” Rồi anh ta gác máy đi ra sân
golf kiếm thêm bảy công việc trong công ty hàn chì và lắp đặt bộ sưởi. Đó
là điều cuối cùng xảy ra trước khi thằng ngố đó bị sa thải vì làm việc không
hiệu quả cùng vài lỗi lầm khác mà Börje Ekman phải chế ra để tống khứ gã
đi bằng được. Một mặt, chuyện này không tốt bởi gã đó quả là giỏi kiếm
việc. Mặt khác, việc bị sa thải là cơ hội quý báu giúp Taby mở luôn văn
phòng tuyển dụng tư mang tên mình. Börje Ekman dùng hết sức có thể để
đảm bảo nhân viên mới tuyển dụng có cách làm việc khác. Làm việc có hệ
thống với số liệu hoàn chỉnh giúp các chính trị gia nắm bắt thông tin về thị
trường tuyển dụng hiện hành. Cứ tuyển người bốc đồng như gã Taby mới bị
cho nghỉ, thì số liệu tiên lượng hàng quý làm sao phản ánh đúng hiện thực
được. Phe chính trị đối lập lại rất thích các số liệu lỗi, nên nhân viên làm
việc càng phải cẩn trọng. Nay thì số liệu viết tay không khớp với thực tế,
vậy thì thực tế phải khớp ngược với số liệu. Börje Ekman cho là điều này
áp dụng được trong mọi tình huống ngoại trừ thời tiết. Những người làm