ANDERS SÁT THỦ CÙNG BÈ LŨ - Trang 19

CHƯƠNG 3

Nữ mục sư ở phòng số tám, sát vách phòng Anders Sát Thủ. Per

Persson không đời nào dám mở miệng đòi tiền phòng Sát Thủ, nhưng vị
khách mới thì phải trả hết tiền phòng một tuần. Với giá niêm yết.

“Trả trước sao? Nhưng mà tôi còn có chừng đó tiền.”
“Nên quan trọng là số tiền đó không bốc hơi thành mây khói. Tôi có thể

cầu nguyện cho cô, hoàn toàn miễn phí, có khi sẽ có ích đó,” gã tiếp tân
đáp lời. Ngay lúc đó, một gã đàn ông mặc áo khoác da, đeo kính mát, râu
tóc lởm chởm xuất hiện. Trông hắn như phiên bản giang hồ khôi hài. Bỏ
qua chuyện chào hỏi, hắn vào thẳng vấn đề cần tìm Johan Andersson. Gã
tiếp tân đứng thẳng người, đáp rằng thông tin về khách trọ tại khách sạn
Hương Biển không phải loại thông tin có thể chia sẻ với bất kỳ ai. Tại đây,
việc bảo mật danh tánh khách hàng là trách nhiệm cao cả.

“Trả lời đi trước đi tao thiến luôn mày,” gã đàn ông mặc áo khoác da lớn

tiếng. “Anders Sát Thủ ở đâu?”

“Phòng số bảy,” Per Persson đáp. Gã đàn ông đáng sợ tiến sâu vào hành

lang. Nữ mục sư nhìn theo hắn, tự hỏi không biết có rắc rối gì đang xảy ra.
Liệu với tư cách mục sư, cô có giúp được gì gã tiếp tân chăng? Per Person
thì chẳng cần giúp đỡ gì, mà chưa kịp trả lời thì gã đàn ông mặc áo khoác
da đã quay lại.

“Sát Thủ đang ngủ say. Tao biết lão lắm, tốt nhất là cứ để lão ngủ yên.

Mày cầm lấy phong bì này, nhớ đưa lúc lão ngủ dậy. Nhắn là bá tước gửi
lời hỏi thăm.” Per Persson hỏi “Có vậy thôi phải không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.