ANDERS SÁT THỦ CÙNG BÈ LŨ - Trang 226

CHƯƠNG 66

Các cửa hàng trong thành phố Visby cổ xưa đang chuẩn bị cho mùa

Giáng Sinh sắp đến. Lãi suất xuống thấp 0 phần trăm khuyến khích người
dân tiêu số tiền mà họ không sở hữu nhằm đạt doanh thu cao nhất cho mùa
bán hàng cuối năm. Như vậy người dân cũng có thể giữ được việc làm
nhằm trả số nợ mới. Kinh tế học quả là một dạng khoa học đặc biệt. Vài
tháng nay, gã tiếp tân quán triệt nguyên tắc “phước lành là nhận lấy thay vì
cho đi” (chứ không phải ngược lại) và nay có thể áp dụng vào thực tế. Bữa
giờ gã không có nhiều cơ hội làm gì khác ngoài vế “cho đi”. Quyên góp
một hai đồng thì cũng được. Lại vui. Mà hơi ngốc nghếch trừ khi kiếm lại
được ít nhất số tiền tương đương.

Đã từng có lúc mọi chuyện vô cùng tốt đẹp, một tên cựu sát thủ hảo tâm

cùng vô số xô đựng đầy tiền quyên góp. Giờ thì họ không có sát thủ, xô
tiền, hay giáo xứ. Thứ duy nhất có thể kiếm lại được chắc là mấy cái xô,
mà để làm chi cơ chứ? Trong khi đi dạo dọc đường Hastgatsbacken, tình cờ
nữ mục sư và gã tiếp tân thấy một người đàn ông lớn tuổi mặc quần áo đỏ
đeo chòm râu trắng giả. Chắc do hội đồng thành phố thuê đóng giả ông già
Noel. Ông già đi dọc con phố reo lên, “Chúc mừng Giáng Sinh,” và phát
bánh gừng cho bọn trẻ. Mọi người hồ hởi trông thấy ông già Noel. Có thể
nhiệm vụ của ông là giúp các gia đình phấn khích mua sắm nhiều hơn, tuy
cũng không chắc lắm. Nữ mục sư bảo rằng có thể mọi chuyện đã xảy ra
hoàn toàn khác nếu cô lái Anders Sát Thủ tin vào sự tồn tại của Ông già
Noel chứ không phải Thiên Chúa. Gã tiếp tân mỉm cười, tưởng tượng
Anders Sát Thủ trên bục giảng, kêu gọi Ông già Noel quyền năng tối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.