ta là nha đầu bỉ ổi không có vấn đề gì, ngươi từ nhỏ không thích ta. Nhưng
là ngươi vũ nhục cha mẹ ta, ta dù thế nào cũng không đồng ý. Dù nói thế
nào, bọn họ đều là trưởng bối của ngươi, bất kể như thế nào, còn chưa tới
phiên ngươi ở sau lưng nhục mạ đi? Hay là nói, Lục tỷ tỷ cảm thấy, tùy ý
bố trí Tam thúc, tam thẩm của mình thật ra là không sao cả?”
Trăm thiện hiếu đứng đầu, mặc kệ khi nào thì, hiếu luôn là cực kỳ
trọng yếu.
Tiểu Thất nói như vậy, lập tức đặt Tĩnh Xu vào hoàn cảnh không tốt,
đại phu nhân Vương thị thấy nữ nhi như vậy thì không kiềm được, lập tức
nói: ”Tiểu Thất ngươi nói lời này hơi quá. Nếu như Lục tỷ tỷ ngươi thật sự
nói lời này, ta làm mẫu thân, tất nhiên sẽ đánh chết nàng. Nhưng cũng như
ngươi nói, lúc ấy cũng không có người nào khác ở đây, làm sao biết, không
phải là ngươi vì giải vây việc mình đánh người, tiến tới tùy ý bố trí? Ngươi
nói Lục tỷ tỷ người từ nhỏ không thích ngươi, nhưng là Đại bá mẫu ta nhìn,
nàng mỗi lần muốn cùng ngươi giao hảo, đều thất bại trở lại. Hai người các
ngươi tranh chấp, nàng có lợi gì đây! Ngươi có nha hoàn của ngươi, nàng
có nha hoàn của nàng, tự nhiên đều là người hướng về người. Những thứ
này rất khó phân biệt ai nói là sự thật, ai nói là giả dối. Nhưng là ngươi đẩy
ngã Lục tỷ tỷ, ngược lại rất nhiều người đều nhìn thấy.”
Tiểu Thất chân thành nhìn qua Vương thị, nghiêm túc hỏi: “Đại bá
mẫu là muốn cố tình thiên vị sao?”
Vương thị bị nghẹn một chút, đang muốn tiếp tục nói cái gì, thì nghe
Trịnh lão phu nhân ho khan một tiếng.
Mấy người lập tức im lặng.
Trịnh lão phu nhân cũng không nhìn Tiểu Thất, đem ly trà để xuống,
bà nhìn Vương thị, khẽ nhíu mày một cái, Vương thị thầm nghĩ một tiếng
hỏng rồi.