Tiểu Đào nghe lòng chua xót, “Dạ” một tiếng.
“Đại Bạch là một con chó tốt, ta tin tưởng, nó sẽ đầu thai rất tốt, ta
thực vì nó cao hứng.”
Tiểu Đào lại dạ một tiếng, “Lần này ta sẽ bảo hộ Hoa nhỏ thật tốt!”
Nàng kiên định, “Lục tiểu thư đừng nghĩ lại khi dễ người.”
“Trịnh Tiểu Thất, ngươi đi ra cho ta, ngươi cút ra đây cho ta.” Ngoài
của truyền tới tiếng động lớn ồn ào.
Tiểu Thất vuốt vuốt lỗ tai, hỏi: “Lục tỷ tỷ không phải là bị cấm túc
sao?”
Tiểu Đào nhíu mày: “Tiểu thư đừng để ý tới nàng ta, ta ra đi xem một
chút. Cũng không biết nàng ta lại nổi điên làm gì!”
Mới vừa nói xong, thì thấy Lục tiểu thư Tĩnh Xu đã vọt vào, nàng ta
tới một mình, cũng không có mang nha hoàn theo. Tiểu Thất khiêu mi:
“Lục tỷ tỷ tại sao cũng tới?”
Tĩnh Xu cười lạnh: “Ta không thể tới đây sao? Trịnh Tiểu Thất, ngươi
chính là con hồ ly tinh, giống như mẹ ngươi, thật hồ ly tinh!”
Sắc mặt Tiểu Thất lạnh xuống, cơ bản mỗi lần cùng Tĩnh Xu gây gổ,
nàng sở dĩ động thủ đều là vì liên lụy đến mẹ nàng, nàng thật không hiểu,
Tĩnh Xu là một tiểu bối, tại sao có thể nói xấu mẹ nàng. Nàng ta dựa vào
cái gì!
“Trịnh Tĩnh Xu, ta nói rồi, ngươi và ta gây gổ, nói như thế nào cũng
có thể, nhưng nếu như liên lụy đến mẫu thân của ta thì không được, đây
cũng không phải là một lần hai lần, ngươi đến cùng muốn thế nào!”Tiểu
Thất càng nghĩ càng tức giận, dự định nói chuyện thật tốt với Tĩnh Xu.