ANGIÊLIC VÀ TÌNH YÊU - Trang 192

Serge Anne Golon

Angiêlic và tình yêu

Chương 19 (tt)

Ông quay trở lại buồng mình để lấy một cây đèn lớn.

Sau khi đã tìm kiếm khắp trên boong, Giôphrây đờ Perắc tự mình mở chốt
một cái cửa hầm. Ông chui vào để vịn cầu thang và bắt đầu đi xuống, chỉ
dùng một bàn tay để vịn cầu thang, vì tay kia phải cầm đèn. Đầu óc quá
căng thẳng, Angielic tụt xuống theo, không còn để ý gì đến cái cầu thang
quá dốc. Tiếp đó là Nicôla Perốt rồi đến ông Mécxơlô.

Họ tiếp tục đi xuống mãi. Chưa bao giờ Angielic nghĩ là con tàu lại có thể
sâu đến thế này. Một thứ mùi mặn và ẩm làm nghẹt cả cổ họng.
Cuối cùng họ dừng chân lại trước một lối đi hẹp. Giôphrây đờ Perắc đặt tay
lên bóng đèn để che bớt ánh sáng. Ngay lúc đó, Angielic nhận ra ở phía xa,
tận cuối hành lang, một quầng sáng khác, mờ đục và đỏ như có ai thắp một
ngọn đèn phía sau tấm màn đỏ.
- Có phải cậu ta ở đó không? - Nicôla Perốt thì thầm, Giôphrây đờ Perắc
làm một dấu hiệu xác nhận. Ông Mécxơlô lúc đó đang bị kẹt trên bậc cuối
cùng của cầu thang, bị che khuất bởi cái bóng lặng lẽ và hiền từ của gã
Anhđiêng vừa đến đứng ngay phía sau ông chủ.
Bá tước trao cây đèn cho anh chàng Canađa, ra hiệu bảo anh ta soi đường
cho ông thợ làm giấy đi xuống.

Rồi ông tiến sâu vào hàng lang bằng những bước chân của con chó sói.
Ông bước nhanh nhưng không hề nghe một tiếng động khẽ. Trong cái im
lặng chen lẫn với những tiếng động trần tụi, hầu như xa xăm của biển, tai
Angielic còn nhận được những âm thanh khác lạ lùng và đơn điệu. Không,
nàng không mơ khi bước đến gần hơn, tiếng rì rầm nghe rất rõ, tới mức có
những âm vang dội đi dội lại trong hành lang hẹp, mờ tối và nhầy nhụa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.