ANGIÊLIC VÀ TÌNH YÊU - Trang 117

leng keng.
-Tại sao cánh cửa khoang boong lại cài chặt?
-Để cho ông hưởng cái thú vui được phá cửa bằng những cú húc bằng vai
đấy ông Béc nơ ạ.
Ông Bécnơ bắt đầu hết kiên nhẫn, các vết thương làm cho ông ta đau đớn,
nhưng nỗi đau trong tâm hồn, trong trái tim xem ra còn tệ hại hơn. Trong
những giờ phút cuối cùng này, ông ta đang sống trong trạng thái nửa mê
nửa tỉnh. Như một tia chớp, ông ta như thấy lại mình đang ở trong các cửa
hàng ở La Rosen, ngọn bút lông ngỗng cầm tay trước quyển sổ kế toán.
Ông ta không còn có thể nghĩ đến một cuộc sống cho đến tận lúc đó vẫn
thẳng băng và khuôn theo mọi ý muốn của mình. Tất cả bắt đầu lên chiếc
tàu tồi tệ này với vết bỏng của một mối hờn ghen làm méo mó hết mọi ý
nghĩ. Một tình cảm mà ông ta không thể gọi tên, vì trước đó chưa bao giờ
thể nghiệm. Ông ta chỉ muốn vứt nó đi như vứt chiếc áo tẩm thuốc độc.
Ông ta đau nhói như khi bị một nhát dao đâm khi người đối thoại lưu ý
mình rằng Angielic không thuộc về mình. Vì đấy chính là sự thực. Thoát
khỏi cuộc nổi loạn và các trận chiến đấu của mình, nàng đã đến sống giữa
những người Tin lành, nàng cứu sinh mạng của họ, nhưng nàng không
thuộc về họ, vì bản chất của nàng khác họ.
Sự bí ẩn vừa gần gũi vừa xa vời vợi của nàng làm tăng thêm phần hấp dẫn.
-Tôi sẽ cưới bà ấy- ông ta nói một cách quả quyết- cho dù bà ấy không
cùng tín ngưỡng cùng tôi. Chúng tôi đâu phải là những kẻ cố chấp như các
ông, những người theo đạo thiên chúa. Tôi biết bà ấy đáng kính trọng, bà
ấy tận tụy, kiên cường…Tôi không biết, thưa Đức ông, bà ấy có quan hệ gì
với ông, ông quen biết bà ấy trong trường hợp nào, nhưng còn tôi, tôi biết
những gì bà ấy làm trong nhà tôi, cho gia đình tôi và với tôi, thế là đủ.
Trong tâm trí ông ta tràn ngập nỗi tiếc nuối não nề những năm tháng đã qua
với sự có mặt của người đầy tớ gái kín đáo và nhanh nhẹn, dần dần, tuy
không ý thức được đã chiếu sáng cuộc đời mình.
Ông ta cảm thấy ngạc nhiên khi biết rằng mình đã đánh thức trong con
người đối thoại với mình nỗi đau khổ cũng tương tự như nỗi đau khổ của
mình: “ghen tuông, nuối tiếc”. Ấy thế, nhà thương gia còn biết nàng giấu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.