ANGIÊLIC VÀ TÌNH YÊU - Trang 142

quyền sử dụng của mình đấy. Đó là người đầy tớ hèn mọn của cô, một
trong những tay đua vượt truông xuất sắc và đức ông Rescator.
Angiêlic phải cố hết sức mới giữ cho mình khỏi run lên khi nghe nhắc đến
cái tên tiếp theo đó.
Ônôrin không còn đòi Vỏ- hạt dẻ nữa. Đôi mắt nó chớp chớp. Rồi nó chìm
vào một giấc ngủ say sưa. Anh chàng Canada và người thủy thủ Anhđiêng,
cả hai cùng quay về chỗ của họ với những bước chân hết sức khẽ khàng.
Angiêlic còn thức hồi lâu nhìn đứa con đang thiếp ngủ.
“ Thế là con bé đã lên ba”.
“ Tại sao lại dám đòi hỏi cho riêng chúng ta khi mà con cái chúng ta bắt
đầu cuộc sống?”- Nàng tự nhủ.
Trái tim nàng vẫn còn chứa chất nỗi buồn đau. Sẽ phải mất nhiều ngày may
ra mới nhận thức được cái điều mà cùng lúc vừa là hạnh phúc vừa là bất
hạnh của nàng. Sự phát hiện diệu kỳ tiếp theo một sự đổ vỡ đến là ghê
gớm.

Thế nhưng khi ngả mình xuống cạnh đứa con và lớp sương mù đầu tiên của
giấc ngủ đã ôm chụp lấy mình, nàng chỉ còn giữ lại của cái ngày lạ lùng và
khủng khiếp ấy một tình cảm đầy hy vọng.

“ Cùng lúc chúng ta vừa xa lại vừa gần. Chúng ta không ai có thể cứu nổi
ai. Con tàu chở chúng ta đi trên đại dương bắt buộc chúng ta cứ phải đối
mặt nhau. Thế rồi sao, ai mà biết được…?”.
Trước khi ngủ nàng vẫn còn nghĩ: “Chàng muốn được chết bên cạnh ta. Vì
sao?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.