ANGIÊLIC VÀ TÌNH YÊU - Trang 265

kia phải kinh sợ. Nàng cảm thấy họ đang có nhu cầu phải chém giết và
cũng có quyền thống trị còn bấp bênh của họ. Chỉ cần một cử chỉ, một lời
nói có thể xảy ra đổ vỡ không sao hàn gắn được.
Nàng vẫn đứng trước Giôphrây đờ Perắc. Dù sao đi nữa họ cũng chẳng
dám bắn vào nàng, người đã dẫn dắt họ vượt qua các vực thẳm.
Và quả là họ do dự.
- Bà tránh ra, bà Angielic – cuối cùng tay chủ tàu nói – mọi sự chống cự
đều vô ích, bà thấy đấy. Từ nay tôi là người chỉ huy con tàu, chứ không
phải là người đàn ông kia mà bà khăng khăng bảo vệ để chống lại chúng
tôi, những người mà và vừa gọi là bạn của bà.
- Các ông định làm gì ông ấy nào?
- Chúng tôi sẽ giám sát ông ta.
- Các ông không có quyền giết ông ấy mà không xét xử, không có chứng cứ
về tội lỗi của ông ấy đối với các ông. Nếu giết ông ấy các ông sẽ phạm điều
ô nhục xấu xa nhất. Chúa sẽ trừng phạt các ông.
-Chúng tôi không có ý định giết ông ta – Manigô nói sau một phút ngập
ngừng.
Nhưng nàng biết rõ bọn họ đến đây là để trước hết trừ khử chàng và nếu
không có nàng thì chắc chắn chàng đã nằm sóng sượt cạnh Giadông rồi.
Nàng cảm thấy người đầm đìa mồ hôi lạnh.
Thời gian trôi đi chậm chạp.
Nàng phải cố giữ cho khỏi run lên. Nàng ngoảnh lại nhìn chồng xem chàng
phản ứng ra sao trước những hành động sỉ nhục và nguy hiểm kia. Nàng
rùng mình. Đờ Perắc nhoẻn một nụ cười bí ẩn chàng vẫn dành cho những
kẻ mưu toan hãm hại mình.
Có cái gì trong con người này đã làm cho những kẻ kia quyết sát hạ chàng.
Mọi cố gắng nhằm bảo vệ chàng đều uổng công vô ích. Chàng chẳng cần ai
hết và có thể còn dửng dưng với cái chết, với việc xa nàng ngay sau khi vừa
tái ngộ.
- Anh không trông thấy họ làm gì ư? – Nàng hỏi gần như tức giận. Họ …
chiếm đoạt mất tàu của anh rồi!
- Chưa có gì làm bằng cớ - chàng đáp, vui vẻ đùa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.