ANGIÊLIC VÀ TÌNH YÊU - Trang 400

Serge Anne Golon

Angiêlic và tình yêu

Chương 39

Đến khu trại Sămpơlanh, chàng trao ngựa cho người hộ tống và nhẹ nhàng
lần đến tận ngôi nhà của Cơrâulê. Những đốm sáng nhảy chiếu rọi sau
những khung cửa sổ gắn kính. Chàng nghiêng người nhìn vào phía trong.
Mẫn cảm đối với vẻ đẹp và nữ tính, chàng xúc động khi khám phá ra cảnh
tượng trong nhà. Rất giản dị nhưng rất hài hòa.

Quì trước lò sưởi. Angielic đang rửa ráy cho Ônôrin đứng trong thùng gỗ.
Con bé trần truồng hồng lên trước ngọn lửa, lúc lắc mớ tóc dài sáng bóng
trên hai bờ vai. Nó có vẻ đẹp đáng sợ và thơ ngây của những sinh linh bé
bỏng và ranh mãnh người ta thường thích nhắc tới trong chuyện cổ tích.

Bên cạnh con bé, Angielic như bị tước vũ khí. Nhan sắc của nàng không
còn nguy hiểm nữa mà chỉ là đẹp tuyệt và chàng hiểu rằng chính Ônôrin đã
biến nàng thành người đàn bà khác mà chàng phải khó khăn lắm mới nhận
ra.

Người đàn bà đáng quí, thật vậy! Lần đầu tiên chàng thấy những cử động
đơn giản của nàng như là một thứ thuộc về thiên bẩm. Chàng nhớ lại là
nàng đã được nuôi dưỡng trong cảnh nghèo nàn gần như nông dân của
những nhà quí tộc tỉnh lẻ. “Cô bé hoang dã” ở Tuludơ, thiên hạ thì thầm
như thế khi người ta đem nàng đến cho chàng làm vợ. Bây giờ nàng vẫn
giữ được cái đức trời phú là gần gũi với mọi cái và tự bằng lòng với chút ít
mình có.

Việc dội nước suối xuống thân hình bé nhỏ của con gái nàng làm nàng sung
sướng.

Cuộc sống mới với hai bàn tay trắng nơi bến bờ của một xứ sở gần như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.