ANGIÊLIC VÀ TÌNH YÊU - Trang 401

hoang dã này, tiếp theo cuộc sống vương giả trong điện Vécxay, liệu có
biến nàng thành một kẻ độc ác cay nghiệt không? Sắc đẹp của nàng rồi có
hòa hợp với dấu ấn hận thù và thất vọng không? Thù hận chỉ gắn liền với
tuổi thanh xuân mà thôi. Nàng có thể thở than. Nhưng cuộc đời đã giữ nàng
lại cho nàng điều thú vị. Mối liên hệ gắn bó giữa hai mẹ con tuyệt đẹp.
Chàng, và không một ai có thể phá vỡ mối liên hệ đó được. Ở phương
Đông có những dân tộc tin vào sự tái tạo của các sinh linh. Cô Ônôrin, cô là
ai? Cô từ đâu đến? Cô đi về đâu?

Con bé quay mặt về phía cửa sổ và chàng tin là nó mỉm cười.

Giôphrây đờ Perắc đi vòng quanh ngôi nhà và đến gõ cửa.
Angielic đã gội đầu. Nàng đã tắm rửa cho Ônôrin và tất cả những đứa trẻ
nàng vớ được trong tầm tay. Nàng có thể đi đi lại lại hai mươi lần từ ngoài
suối vào trong nhà mà không hề kêu mệt mỏi vì vị nước ngọt và sự dồi dào
của suối nước đem lại cho nàng một niềm vui vô tận.

Trong căn nhà của Cơrâulê, tiện nghi khá hơn, còn có chỗ cho bà vợ ông
luật sư và mấy đứa con nhỏ nhất của bà ta, vợ người thợ làm bánh mì và
những đứa con của Bécnơ.
- Người đen kìa – Ônôrin nói.
Nó nói thêm với một nụ cười tươi rói.
- Con thích Người đen lắm.
Lời tuyên bố làm cho Angielic mất một lúc để nhận dạng xem là Người đen
nào đây.
Nàng hoang mang khi trông thấy chàng, nhất là sau khi chào mọi người,
chàng đến gần nàng và nói oang oang.
- Tôi đi tìm bà, thưa bà…
- Tìm tôi?
- Vâng, tìm bà. Thật kỳ cục. Khi bà đang ở trên tàu thủy của tôi, ít ra thì tôi
cũng còn biết được là tìm bà ở đâu nhưng bấy giờ bà đã có cả một châu lục
để sử dụng rồi thì tìm được bà quả là không dễ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.