ANGIÊLIC VÀ TÌNH YÊU - Trang 404

- Em thay vào đó bằng những miếng mồi của Thổ Nhĩ Kỳ.
Angielic làm theo.
- Mở cửa sổ ra cho cô, Maxian.
Đêm sáng mơ hồ dưới vầng trăng bị màn sương mù che phủ. Ở đằng kia,
trong bụi cây kia, có con chim gì nó kêu đến là khó chịu.
Giôphrây đờ Perắc nhìn nàng một cách tò mò. “Đúng là nàng đã dày dạn
chinh chiến – Chàng tự nhủ - chống lại ai?...Chống lại Nhà vua ư?...”
Bàn tay mảnh khảnh nắm chắc báng súng bằng bạc, cánh tay nhấc khẩu
súng nặng lên một cách nhẹ nhàng.
Súng nổ. Tiếng kêu kèn kẹt của con chim tắt ngấm.
- Mắt tinh thật! – Bá tước kêu lên – Và mạnh mẽ biết bao nhiêu – Chàng lại
vừa kêu lên vừa nắm chặt cánh tay của nàng – Cam đoan là em có những
bắp thịt bằng thép! Chắc hẳn là ông Đại tù trưởng càng tỏ ra sai lạc trong
suy xét của ông ta.
Nhưng chàng cười. Nàng cảm thấy chàng lấy làm kiêu hãnh về nàng. Mấy
đứa trẻ đưa tay lên bịt lấy tai bây giờ hoan hô ầm ĩ và muốn chạy ra nhặt
lấy con chim đêm bị bắn chết.
Những người láng giềng chạy tới ngăn chúng lại.
- Chuyện gì vậy? Lại có chuyện gì xảy ra vậy? Bọn Anhđiêng à? Bọn cướp
à?
Họ hết sức ngạc nhiên thấy Angielic tay cầm khẩu súng ngắn đứng giữa
một đám khói trắng.
- Bắn chơi ấy mà – Nàng trấn an bà con.
- Đấy là những trò chơi mà chúng tôi đã có quá đủ rồi – Họ lầu bầu.
- Thưa các bà, các bà có hài lòng về việc sắp xếp nhà cửa ăn ở không ạ? –
Bá tước hỏi với vẻ lịch sự nhất của một người chủ đối với khách mời.
Những người đàn bà khốn khổ trả lời chàng là mọi việc đều ổn cả. Họ nhìn
chàng vừa khâm phục vừa sợ. Những gì chàng đã nói khi nhắc nhở cho họ
những nhà tư sản kiêu căng ở La Rôsen là các bà vợ của họ thật xứng đáng
với họ, đã vĩnh viễn chinh phục các bà.
Cũng lại là Abighen mới có gan nói lên những lời mà tất cả các bà đều nghĩ
tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.