ANGIÊLIC VÀ TÌNH YÊU - Trang 428

Hai con mắt của bá tước đầy tia sáng cười cợt. Chàng thích trông thấy nàng
lý sự cùn và hơi trẻ con trong khi tức giận.
- Anh do dự, đúng thế. Anh tin chắc rằng chính em là người sẽ định đoạn
số phận cho họ. Tại sao em lại bất bình?
- Em cũng không biết…em có cảm giác là anh lại lừa phỉnh em.
- Chẳng phải trò hề đâu, thiên thần của anh ạ. Anh chỉ để cho số phận có
thời gian mà định đoạt…Em cũng có thể không đến để xin anh tha thứ cho
họ.
- Và anh sẽ treo cổ họ?
- Chắc thế, anh đã hoãn quyết định của anh cho đến khi trời tờ mờ sáng.
Vẻ mặt của bá tước trở lên nghiêm nghị.
Chàng kéo nàng vào gần mình hơn nữa, buộc nàng đặt má của nàng lên má
mình và nàng rùng mình cảm thấy những đường hằn của các vết sẹo và hơi
nóng của làn da sạm nắng.
- Nhưng rồi em tới…Và bây giờ tất cả đều em đẹp.
Đêm từ biển dâng lên hòa vào với bóng tối dưới các lùm cây.
Một người Anhđiêng hiện ra trên đường mòn, cầm cương hai con ngựa.
Giôphrây đờ Perắc lên yên
- Bà đi với tôi chứ, thưa bà?
- Chúng ta đi đâu?
- Đến lãnh địa của tôi. Nó không đẹp. Một vọng lâu đài bằng gỗ phía trên
vịnh. Nhưng ở đấy người ta có thể yên ổn yêu nhau. Đêm nay, vợ tôi thuộc
quyền sở hữu của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.