ANGIÊLIC VÀ TÌNH YÊU - Trang 446

Serge Anne Golon

Angiêlic và tình yêu

Chương 43

- Tu sĩ đâu rồi? – Tuy vậy, Phlôrimông cũng hỏi.
- Tu sĩ nào?
- Tu sĩ đờ Letxđighie.

Angielic bối rối. Làm sao giải thích cho đứa trẻ tràn đầy hứng thú này là
người gia sư mà nó còn nhớ ấy, đã chết, vì bị treo cổ? Nàng do dự, nhưng
hình như Phlôrimông hiểu ra. Vẻ háo hức trên khuôn mặt cậu ta vụt tắt và
cậu ta nhìn ra phía xa.
- Tai hại – Cậu ta nói – Con thích gặp lại ông ấy.
Angielic đến với chúng và ngồi cạnh chúng, Phlôrimông và Canto quen
thuộc với vùng này, giúp nàng khám phá ra những bờ đá, những vùng nước
đẹp mê hồn của vùng đất kỳ lạ này…
Ônôrin chạy quanh họ, nhặt những vỏ sò đem đến đặt lên đầu gối của
Angielic.
- Cha con cho con biết là Sáclơ Hăngri đã chết – Phlôrimông nói tiếp –
Chính bọn long kỵ binh của Nhà vua đã giết nó, phải không?
Angielic cúi đầu lặng im.
- Tu sĩ cũng thế.
Thấy nàng không trả lời, chàng trai trẻ đứng vụt dậy và tuốt kiếm ra.
- Thưa mẹ, nếu mẹ muốn con xin nói lên lời nguyền sẽ trả thù cho cả hai,
con sẽ thề sẽ chỉ nghỉ ngơi sau khi đã phanh thây tất cả bọn lính nhà vua
nước Pháp rơi vào tay con. À, ta thích phục Nhà vua biết bao nhiêu, nhưng
lần này thì quá lắm rồi! Con không bao giờ tha thứ cho cái tội đã sát hại
thằng bé Sáclơ Hăngri. Con sẽ giết sạch chúng nó.
- Không, Phlôrimông – Nàng nói – Con chớ bao giờ nói ra một lời thề
nguyền như vậy, cũng không nói ra những lời như vậy. Đáp lại bất công
bằng hận thù ư? Đáp lại tội ác bằng trả thù ư? Việc ấy sẽ dẫn con đến đâu?
Cũng đến bất công, đến tội ác và tất cả lại bắt đầu lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.