ANGIÊLIC VÀ TÌNH YÊU - Trang 64

nàng tiên cá có khả năng giữ được tuổi thanh xuân vĩnh cửu qua nhiều thế
kỷ.
Nàng vội vã xua tan hình ảnh ấy bằng cách tết lại tóc và bó chặt vào trong
chiếc mũ trùm. Rồi nàng cắn môi cho nó hồng lên đôi chút và cố gắng tạo
ra một vẻ mặt đỡ nhớn nhác. Dù thế nàng vẫn cứ nhìn mình với một vẻ dè
chứng. Chiếc gương này không như những chiếc gương khác.
Sự trong suốt nhuốm màu lá mùa thu của nó tạo cho vẻ mặt những mảng
tối dịu dàng, một cái quầng bí ẩn. Cùng với chiếc mũ trùm hiền lành của
người nội trợ La Rooswossen Angielic thấy mình có cái vẻ ưu tư của một
thần tượng.
“ Đúng là ta như vậy hay do chiếc gương ma quỷ tạo nên?” Khi cánh cửa
mở ra, nàng vẫn còn cầm chiếc gương trong tay. Nàng vội giấu vào nếp
váy, thầm tự trách mình không đặt nó vào chỗ cũ bằng một động tác bình
thường. Xét cho cùng thì một người phụ nữ luôn luôn có quyền soi gương
cơ mà. Cánh cửa thông mở ra, Rescator đứng ở bậc cửa một bàn tay vịn
vào tấm rèm ông ta vừa kéo.
Angielic đứng thẳng người nhìn ông ta với vẻ mặt lạnh tanh.
-Thưa ông, tôi có thể hỏi ông được không ạ, tại sao ông lại giam giữ tôi?...
Ông ngắt lời nàng bằng một dấu hiệu bảo nàng đến gần
-Vào lối này.
Tiếng nói của ông vẫn còn nặng hơn lúc bình thường và ông ho liên tiếp hai
lần. Nàng thấy ông có vẻ mệt mỏi. Có một cái gì đó đã thay đổi ở ông,
khiến cho con người ấy bớt…” bớt vẻ Angdalu” như ông Manigon vừa nói.
Ông cũng không có cái vẻ Tây Ban Nha. Bây giờ thì nàng tin ông là gốc
Pháp. Điều đó cũng chẳng làm ông dễ gần hơn. Trên chiếc mặt nạ vẫn còn
lấm tấm những vệt nước, nhưng ông đã kịp thay quần áo.
Trong phòng khách bừa bộn áo khoác, quần nịt, ủng; những thứ ông dùng
trong khi chống chọi với bão tố.
Nàng thốt lên do một phản ứng tức thời:
-Ông làm bẩn những tấm thảm đẹp đẽ này mất.
-Quan trọng gì đâu.
Ông vừa ngáp vừa vươn vai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.