ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 1 - Trang 125

Thập Lục dựa vào bên kia khung cửa, dùng ánh mắt trao đổi với

Bành Dã.

Bành Dã nghiêng người dựa vai vào tường nhìn chằm chằm ra

cổng, đồng thời tay trái đưa ra phía sau, quơ quơ giữa không trung.

Trình Ca cúi xuống nhìn bàn tay rộng rãi của anh. Cô thận trọng

đưa tay đến, thế là đầu ngón tay Bành Dã chạm được vào đầu
ngón tay cô.

Tay Trình Ca chợt dừng lại một chút. Bành Dã vươn tay ra xa hơn,

cố gắng nắm lấy cổ tay Trình Ca, nhưng Trình Ca linh hoạt rụt
lại. Kết quả là anh bắt được bàn tay Trình Ca, đầu ngón tay đâm
vào lòng bàn tay cô.

Tim cô khẽ run lên, cô làm như bị anh kéo tới, dán sát vào sau

lưng anh.

Cô cảm thấy người anh cứng lại một lát.

Mặt cô dán vào sau gáy anh, cô chậm rãi thở ra một hơi, anh lại

cứng đờ.

Anh đã biết tại sao lại có câu lúc địch gặp nguy, ta càng lấn tới.

Nhưng trong thời khắc như thế này, anh không có tâm tư đấu

với cô.

Trình Ca nắm chặt tay anh, dán sát vào sau lưng anh. Nhiệt độ

bàn tay anh rất cao, lưng rất vững vàng, khiến cô bất giác muốn
ngủ.

Tất cả mọi người đều căng thẳng đợi lệnh. Trình Ca thấy trên

cổ anh có một mùi thơm tự nhiên thoang thoảng. Cô nghi ngờ thứ xà
phòng anh tắm kỳ thực để giặt quần áo, chẳng hạn như bồ kết

(1)

?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.