ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 2 - Trang 11

hắn đã lao tới, biến đau đớn thành sức mạnh, vung chân đá về
phía Bành Dã.

Bành Dã nhanh nhẹn nghiêng người né tránh, Vạn Ca đá trúng

thành xe, lại đau thêm một trận nữa.

Vạn Ca mất hết thể diện trước mặt các anh em, thân thủ lại đấu

không lại Bành Dã, ngay cả chiều cao cũng kém Bành Dã một cái
đầu, hắn tức đến phát điên.

“Cứ cho là mày thân thủ tốt đi!” Vạn Ca chửi, quay lại nhìn đám

đàn em. Gã mắt lé hiểu ý, co chân đá Trình Ca.

Móng tay đâm vào lòng bàn tay, Trình Ca vốn định phản kháng

nhưng rồi lại nhẫn nhịn, không có động tĩnh, cũng không lên tiếng.

Vạn Ca đá Bành Dã lần nữa. Bành Dã không tránh, cú đá này

trúng bụng anh. Anh liên tục lui lại, đập lưng vào thành xe.

“Mẹ kiếp, giết mấy con dê mà cũng phạm pháp à? Liên quan

quái gì đến mày hả? Mấy con dê đó là họ hàng hay là tổ tiên nhà
mày? Vì đám súc sinh đó mà đuổi cùng giết tận bọn tao, mày chán
sống hả?”

Vạn Ca liên tục đá Bành Dã, Bành Dã không hề tránh né, hứng

chịu toàn bộ.

“Đừng nói bọn tao là tội phạm, báo tuyết ăn linh dương đấy, sao

mày không đi giết báo tuyết đi? Hả? Hả? Còn xếp báo tuyết vào
động vật cần bảo vệ cấp một nữa? Tao mới là động vật cần bảo vệ
cấp một, không giết linh dương bán lấy tiền thì tao đã chết đói
rồi!”

Vạn Ca đánh không ngừng, đánh đến lúc chính mình cũng mệt,

nhưng Bành Dã vẫn ương ngạnh như một tảng đá, dù không phản

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.