ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 2 - Trang 148

đòi đưa cô đến lối ra. Trình Ca nhìn thấy mẹ cô, cha dượng và

Phương Nghiên đứng bên cạnh chiếc xe Benz.

Lâm Lệ nói: “Mẹ cô thật trẻ trung xinh đẹp, dáng người không

kém cô là bao”.

Trình Ca nhìn Lâm Lệ một cái: “Cô gọi bọn họ tới à?” Lâm Lệ vội

vẫy tay tạm biệt: “Tôi phải lên máy bay đây”.

Đi được vài bước, Lâm Lệ quay đầu lại. Mẹ của Trình Ca… là một

minh tinh thời kỳ những năm tám, chín mươi?

Trình Ca đứng tại chỗ mấy giây rồi đi tới chào: “Chú, mẹ,

Phương Nghiên”.

Ông Phương là giảng viên đại học, nhìn Trình Ca, gật đầu cười

hiền từ. Bà Trình rất bình tĩnh, không nhìn ra tâm tình trên gương
mặt trang điểm đậm. Chỉ có Phương Nghiên là sốt ruột nhất:
“Trình Ca, có phải em lại trầm cảm, lại không khống chế được…”.

“Con nói chuyện kiểu đó không ổn”. Ông Phương cau mày ngắt

lời con gái: “Đừng có lúc nào cũng coi Trình Ca là bệnh nhân, nó là
em gái con”.

Phương Nghiên cúi đầu.

Trình Ca nói: “Em không tự tử, chỉ muốn uống thuốc nhưng

nhất thời sốt ruột nên uống hơi nhiều”.

Ông Phương vỗ vỗ vai cô: “Lên xe đi, về nhà ngủ một giấc”.

Trình Ca gật đầu.

“Thím Trương làm cho con rất nhiều món bổ dưỡng…”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.