ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 2 - Trang 15

Không thấy rõ ánh mắt hắn sau lớp kính bảo vệ màu đen.

Trình Ca đáp: “Đúng”.

“Cô bé ạ, cô có biết mình đã chụp thứ không nên chụp hay

không?”

Trình Ca nói: “Ông đã hủy hết ảnh rồi”.

“Nhưng cô khiến tôi đau đầu rất nhiều ngày. Nghe nói một

nhiếp ảnh gia tốt luôn coi máy ảnh như con của mình”. Chồn Đen
nói rồi lắc đầu: “Nghệ thuật thật là kỳ lạ, tôi không thể nào hiểu
được loại tình cảm này”.

Hắn vừa nói vừa giơ tay xách dây đeo máy ảnh lên, khẩu súng

trong tay kia cũng giơ lên theo.

Sắc mặt Trình Ca xám ngoét.

Chồn Đen chậm rãi gạt chốt an toàn. Mắt Trình Ca đỏ lên, toàn

thân run rẩy.

Cô nghiến răng thật chặt, không muốn tỏ ra yếu thế, nhưng từ

cổ họng vẫn bật ra một tiếng kêu cực kỳ đau khổ: “Ôi!”

“Trả lại máy ảnh cho cô ấy”. Giọng nói của Bành Dã vang lên.

Chồn Đen quay lại nhìn, Bành Dã đứng bên cạnh xe, tỉnh táo,

bình tĩnh.

Chồn Đen cười hừ một tiếng: “Thất Ca, giữa chúng ta vẫn còn

một món nợ lớn chưa tính sổ đấy nhỉ”.

Bành Dã nheo mắt nhìn hắn.

Vạn Ca bên cạnh căm hận lên tiếng: “Đêm qua hắn phế Vương

Tam rồi, hôm nay lại bắn nát tay em… Mẹ kiếp, mày có thể nhẹ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.