ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 2 - Trang 196

Trình Ca cùng Bành Dã dựng lều trong không gian tươi đẹp của

thiên nhiên.

Một lát sau Trình Ca nhận ra mình không giúp được Bành Dãlà

bao nhiêu, thế là nói: “Em đi kiếm củi”.

Bành Dã quay lại, vẻ mặt rất nghiêm túc, hỏi: “Đói rồi à?”

“Không”. Trình Ca cũng nói rất nghiêm túc: “Chia ra làm có thể tiết
kiệm được thời gian”.

Bành Dã hơi buồn cười: “Tiết kiệm thời gian rồi làm gì?” Trình

Ca: “…”.

Bành Dã: “Sốt ruột thế cơ à?” Trình Ca: “Lưu manh”.

Bành Dã: “Em nói anh mà không biết xấu hổ à?”

Trình Ca lườm anh, xoay người nhìn đầu nguồn Trường Giang.

Nghĩ lại thì ở đây cô không cần vội vã, cô có thể không làm bất cứ
chuyện gì.

Thấy mặt trời xuống núi, Bành Dã nghĩ Trình Ca sẽ lạnh, thế là

dừng việc dựng lều lại, nói: “Đi kiếm củi trước đã”.

Trình Ca hỏi: “Cần hai người à?” “Đừng coi thường nguy hiểm”.

“Vùng này hoang vu, không có người nào khác”. Trình Ca nói.

Bành Dã không giải thích, nói: “Đi thôi”.

Hai người kiếm một đống củi mang về, trời đã tối hẳn.

Bành Dã bên cạnh nhóm lửa, Trình Ca xách túi từ trên xe xuống,

mở ra xem. Bành Dã mua ngô, khoai lang, thịt bò khô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.