ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 2 - Trang 244

“Mấy năm trước”.

“Học theo bọn họ có khó khăn lắm không?”

“Không có tiền, không có người, không có thời gian”. Trình Ca:

“Vậy làm thế nào?”

Bành Dã: “Xin ngân sách từ trên, tìm tài trợ và quyên góp”. “Chỗ

các anh có nhiều tiền quyên góp từ thiện không?”

“Rất ít. Mức độ chú ý không lớn, không có hiệu ứng tuyên

truyền gì, các công ty cũng không muốn quyên góp cho chỗ này”.

Trình Ca yên lặng. Một lát sau nói: “Tiền từ triển lãm ảnh một

thời gian nữa sẽ được chuyển cho khu bảo tồn”.

Bành Dã ờ một tiếng, vừa định nói gì đó, Trình Ca lại cau mày,

che miệng quay đi chỗ khác như muốn nôn, sắc mặt thoáng cái đã
tái nhợt.

Bành Dã cầm cổ tay cô, vỗ vỗ sau lưng cô: “Làm sao thế?” Trình

Ca lắc đầu: “Hơi buồn nôn, không sao”.

Bành Dã khẽ nhíu mày, suy nghĩ một lát rồi nói: “Bên này đến

gần tối nhiệt độ thấp, em mặc ít quần áo quá”.

Anh vừa nói vừa nắm chặt bàn tay lạnh giá của cô.

Trình Ca có vẻ lo lắng, cũng buông mắt suy nghĩ một lát, nói:

“Ờ, có lẽ cảm lạnh rồi”.

Về đến phòng, Trình Ca vẫn buồn nôn, chạy vào nhà vệ sinh

nôn ọe.

Bành Dã thấy thế lại mặc quần áo vào, nói: “Đi tìm bác sĩ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.