ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 2 - Trang 272

Bành Dã gật đầu, đi xuống cầu thang gọi điện thoại cho lão

Trịnh: “Chuyện cơ sở ngầm lần trước nói với anh thế nào rồi?”

Lão Trịnh bên kia trả lời: “Yên tâm, đã kết nối tốt rồi”. “Tốt”.

Rời bệnh viện, Bành Dã đến bến xe Cách Nhĩ Mộc, tìm xe đến

thị trấn Đà Đà, trên đường sẽ đi qua trạm bảo vệ.

Còn một lúc nữa mới xuất phát, Bành Dã mua một bao thuốc

trong cửa hàng tạp hóa ở bến xe.

Lúc lên xe, trên xe đã có hơn nửa chỗ ngồi có người. Nóc chiếc

xe đò hơi thấp, Bành Dã cúi đầu đi vào trong xe. Bên cạnh có người
nhiệt tình chào hỏi: “Đội trưởng Bành!”

Là hai mục dân ở thị trấn Đà Đà, thường xuyên chăn dê thả bò ở

Khả Khả Tây Lý, Bành Dã thỉnh thoảng gặp trong lúc đi tuần tra.

Mục dân chất phác, lúc cười phô hàm răng trắng: “Nhớ không?

Chúng ta đã gặp nhau ở hồ Khố Tái”.

Bành Dã cười: “Trát Tây, Gia Dương”. Trí nhớ của anh rất tốt,

đã gặp ai là đều nhớ cả.

Hai người vừa bất ngờ vừa vui vẻ.

Bành Dã lấy thuốc lá trong túi ra, xé giấy bóng rút ra bốn

điếu cho bọn họ. Hai người đứng dậy nhận thuốc lá, cúi người liên
tục cảm ơn.

Bành Dã cười hỏi: “Đến Cách Nhĩ Mộc làm gì thế?” “Mua nông

cụ”. Trát Tây chỉ cho anh xem, nông cụ để trên giá hành lý.

Bành Dã đưa tay gạt, xem từng thứ một. Xẻng, đinh ba gỗ dâu.

Anh hỏi: “Cần phơi lúa mạch à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.