ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 2 - Trang 270

Bành Dã kéo ghế tới ngồi xuống, ánh mắt nhìn thẳng An An.

An An không chịu nổi, mở miệng: “Tốt hơn nhiều”.

“Có lẽ cảnh sát đã nói với em về thân phận thật sự của anh trai

em”. Bành Dã nói, giọng nói không áy náy, không thương xót, cũng
không coi thường.

“Nửa tháng trước”. An An đã tiêu hóa tất cả, nói rất bình tĩnh:

“Anh ấy làm trái pháp luật, nên bị bắt. Nhưng… trước anh tìm em
nói đến thăm Tiêu Linh, thực ra là muốn gài bẫy em đúng không?”

Bành Dã thừa nhận: “Đúng”.

An An hừ một tiếng: “Chuyện em có thẻ ngân hàng cũng là anh

nói với cảnh sát để họ đóng băng lại”.

Bành Dã cũng không phủ nhận: “Ờ”.

“Vậy bây giờ anh còn tới làm gì?” An An tóm chặt chăn ga, nén

giận: “Em không có bất cứ giá trị lợi dụng nào đối với anh nữa”.

“Đến xin lỗi em”.

An An quay mặt đi, răng cắn chặt.

Bành Dã nhìn ga trải giường. Chân trái thiếu một đoạn từ đầu

gối trở xuống. Anh nói: “Anh xin lỗi em. Nhưng nếu phải làm lại,
anh vẫn sẽ làm như vậy”.

An An không lên tiếng.

Bành Dã đứng dậy, đút tay vào túi quần, nói: “Nghỉ ngơi cho tốt,

anh đi đây”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.