ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 2 - Trang 287

Bành Dã nói: “Cảm thấy đã qua rất lâu rồi, thực ra mới có

mấy tháng trước”.

Trình Ca nói: “Lần trước em nói mời anh, kết quả anh lại trả

tiền. Lần này em mời”.

Bành Dã nói: “Được”.

Đêm khuya, thị trấn nhỏ miền Tây, gió đêm cuốn lá vàng bay

trên đường, hai người đi tới ngõ nhỏ lần trước, thấy cửa hàng dân
tộc Tạng đó vẫn sáng đèn, ánh đèn vàng rực.

Ban đêm gió lạnh, vào cửa hàng ấm hơn nhiều. Lúc này không

có khách, ông chủ chuẩn bị đóng cửa thì nhìn thấy hai người, nói sẽ
phục vụ hai vị khách cuối cùng trong ngày.

Trình Ca nói: “Ngồi chỗ lần trước đi”.

Bành Dã đi tới, đặt vali và ba lô xuống. Trình Ca ngồi xuống,

ghế băng lạnh buốt mông, cô bất giác co người lại, bình tĩnh nói:
“Gọi đồ ăn như lần trước”.

Bành Dã hỏi: “Ăn hết không?”

“Ăn hết được. Giờ em ăn tốt hơn ngày đó nhiều”.

Bành Dã cầm lấy thực đơn trên bàn, một tờ giấy trắng ép

trong lớp plastic cứng, cầm trên tay hơi nhờn nhờn, gọi một loạt
món giống như lần trước: “Một phần stampa, một bình trà bơ, hai
đĩa mì viên, một phần pho mát, một đĩa thịt dê nướng, một đĩa lưỡi
bò hấp”.

Anh nhìn ông chủ một cái, ra hiệu đã gọi xong rồi. “Phô mai”. Vẻ

mặt Trình Ca nghiêm túc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.