ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 2 - Trang 313

Ba câu, Trình Ca đã nghe ra manh mối. Cô khẽ mím môi, không

hề nói rõ chuyện này.

Cô nói: “Em biết”.

Nói xong cô lại lạnh lùng trêu chọc anh: “Anh dám nói thẳng

đấy”.

Bành Dã nhìn cô một cái, cười cười: “Em ở Thượng Hải sẽ gặp rất

nhiều đàn ông, bọn họ có thể cho em rất nhiều thứ, em sẽ phát
hiện anh cho em ít hơn một số người. Nhưng thứ bọn họ có thể cho
đều là thứ em đã có, còn thứ anh có thể cho em lại là thứ em không
thể thiếu. Em sẽ không tìm được người tốt hơn anh. Em cũng đừng
hòng buông tay”.

Trình Ca liếc mắt nhìn anh một lát rồi nói: “Không ít”. Anh

cho em cả thế giới, cho em tất cả những gì anh có.

Bành Dã cúi đầu nhìn cô: “Như nói mê”.

Trình Ca nói: “Em đang tỉnh táo hơn bất cứ lúc nào”.

Đi trên đường, Trình Ca nhìn ra sắc mặt của anh hơi nghiêm túc.

Cô nhớ đến tranh chấp tối qua, nghĩ ra vừa nãy anh muốn nói
“đợi anh”, cô biết anh đang lựa chọn, bèn nói: “Bành Dã”.

“Hử?”. Anh đang mải suy tư, đi về phía trước.

“Trong “Binh pháp Tôn Tử” có một câu”, Trình Ca nói, câu này

khiến Bành Dã quay đầu sang nhìn cô, “nói là, cầm quân thượng
sách là dùng mưu, thứ đến là dùng ngoại giao”.

“Thứ nữa là dùng quân, hạ sách mới là công thành”. Bành Dã tiếp

lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.